Chương trước
Chương sau
“Em mặc kệ, anh là đồ bất công!”, Tần Y rất không vui nói.
 
“Ha ha…”
 
Tần Đại Dũng cười phá lên.
 
Thấy gia đình vui vẻ hòa thuận, vẻ mặt ông ấy tràn đầy hạnh phúc.
 
“Chồng ơi, cảm ơn anh!”
 
Sau khi trở về phòng mình, chỉ còn hai vợ chồng với nhau, Tần Thanh Tâm lên tiếng cảm ơn.
 
Tất cả những gì cô, Tần Y và Tần Đại Dũng có đều là Dương Thanh cho.
 
Dương Thanh còn rất yêu cô, khiến cô thấy rất hạnh phúc và mãn nguyện.
 
Chuyển sang sinh sống ở một thành phố mới, cứ để quá khứ bay theo gió đi!
 
Nửa tiếng sau, xe đỗ lại trước cổng một dinh thự tư nhân.
 
“Dinh thự Vân Phong?”
 
Trông thấy mấy chữ lớn treo trước cổng, Tần Đại Dũng vô cùng kinh ngạc.
 
“Nơi này được phục chế lại theo dinh thự Vân Phong ở Giang Hải đấy bố, cả nội thất trong nhà cũng y hệt. Ở đây cũng chẳng khác gì ở Giang Hải”, Dương Thanh cười nói.
 
“Bố bảo chúng ta chuyển sang nhà mới cơ mà? Sao vẫn ở nhà cũ thế?”
 
Tiêu Tiêu không biết nhiều như vậy, cứ tưởng đây vẫn là dinh thự Vân Phong ở Giang hải.
 
Dương Thanh cười bảo: “Đây chính là nhà mới của chúng ta đấy! Không tin thì vào phòng con xem thử đi”.
 
Nghe vậy, Tiêu Tiêu tràn đầy chờ mong chạy tới phòng mình.
 
Vừa mới chạy vào, cô bé đã hưng phấn reo lên: “Nhà mới thật rồi, tốt quá bố ơi. Tiêu Tiêu thích nhà mới lắm”.
 
Đám người đi theo cô bé, phát hiện phòng của Tiêu Tiêu được trang trí rất đáng yêu, cả căn phòng tràn ngập màu hồng như phòng công chúa”.
 
Trong phòng còn có vô số đồ chơi, vách tường cũng được trang trí bằng các nhân vật hoạt hình của Disney.
 
Căn phòng như vậy rất có sức hấp dẫn với các cô bé.
 
“Anh rể thật bất công, trang trí phòng Tiêu Tiêu đẹp như vậy”.
 
Tần Y xem phòng của Tiêu Tiêu rồi lại nhìn phòng mình, buồn bực trách móc.
 
Dương Thanh cười nói: “Anh sợ tự làm theo ý mình em sẽ không hài lòng nên mới chỉ trùng tu lại, để em được tự trang trí phòng của mình”.
 
“Em mặc kệ, anh là đồ bất công!”, Tần Y rất không vui nói.
 
“Ha ha…”
 
Tần Đại Dũng cười phá lên.
 
Thấy gia đình vui vẻ hòa thuận, vẻ mặt ông ấy tràn đầy hạnh phúc.
 
“Chồng ơi, cảm ơn anh!”
 
Sau khi trở về phòng mình, chỉ còn hai vợ chồng với nhau, Tần Thanh Tâm lên tiếng cảm ơn.
 
Tất cả những gì cô, Tần Y và Tần Đại Dũng có đều là Dương Thanh cho.
 
Dương Thanh còn rất yêu cô, khiến cô thấy rất hạnh phúc và mãn nguyện.
 
Dương Thanh mỉm cười dịu dàng: “Giữa chúng ta còn cần nói hai chữ này sao?”
 
Dứt lời, anh ôm Tần Thanh Tâm ngã xuống giường.
 
“Đừng mà anh. Tối nay anh muốn gì em cũng chiều được không… ưm… ưm…”
 
Tần Thanh Tâm chưa nói hết câu đã bị Dương Thanh dùng môi chặn miệng.
 
Không biết trôi qua bao lâu, đến khi Dương Thanh và Tần Thanh Tâm ra khỏi phòng trời đã tối mịt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.