Chương trước
Chương sau
Tô San mím chặt môi, đôi mắt long lanh nhìn Dương Thanh, vẻ mặt tủi hổ.
 
“Bởi vì em thích anh!”
 
Tô San đột nhiên nói.
 
Ầm!
 
Dương Thanh giật nảy mình. Tô San nói thích anh sao?
 
Sao lại như vậy được?
 
“Từ lần anh cứu em ở cổng nhà họ Tô, em đã thích anh rồi!”, Tô San nghẹn ngào nói.
 
“Cả lần em bị đuổi giết trên đường cao tốc tới Yến Đô, anh cũng cứu em!”
 
“Anh biết không? Em đã định từ bỏ tình cảm sai trái này, nhưng sau nhiều lần được anh cứu, em phát hiện anh đã chiếm lấy cả trái tim em”.
 
“Em cũng không muốn vì anh mà phá hủy tình bạn với Thanh Tâm, nhưng em rất thích anh, khổng thể quên được!”
 
Tô San đột nhiên òa khóc.
 
Lúc này Dương Thanh mới tỉnh ngộ.
 
Anh được người ta tỏ tình, còn là bạn thân của vợ anh.
 
Chuyện cẩu huyết như vậy lại xảy ra với anh!
 
“Chắc hẳn cô phải biết tình cảm của tôi và Tâm rất sâu đậm. Để tới được ngày hôm nay, chúng tôi đã phải trải qua bao nhiêu gian nan”.
 
Dương Thanh nghiêm túc nói: “Chúng ta không có hi vọng gì đâu. Đời này tôi chỉ yêu một mình Tâm”.
 
“Không cần biết cô nói thật hay giả, tôi hy vọng đây là lần cuối cùng”.
 
Nói xong, Dương Thanh dứt khoát đứng dậy rời đi.
 
Anh không muốn có quan hệ gì người phụ nữ này nữa.
 
“Dương Thanh!”
 
Tô San cuống quít đuổi theo túm lấy tay anh.
 
Dương Thanh cau mày, bực bội hỏi: “Rốt cuộc cô muốn thế nào?”
 
 
 
“Em thích anh, em không cần anh đối xử với em được như Thanh Tâm, chỉ xin anh chia sẻ cho em một chút tình yêu là đủ rồi”.
 
Tô San bỗng nhiên ôm chặt Dương Thanh, gào khóc nói: “Em nguyện làm người tình của anh, có thể vì anh làm bất cứ chuyện gì!”
 
“Buông ra!”
 
Dương Thanh nhíu mày quát.
 
Anh chẳng hề cảm thấy rung động khi Tô San ôm mình, ngược lại chỉ thấy buồn nôn.
 
Tô San rất xinh đẹp, nhưng hành động của cô ta rất dơ bẩn.
 
Cô ta biết rõ Dương Thanh là chồng của Tần Thanh Tâm, bạn thân nhất của cô ta. Thế mà cô ta còn dám làm như vậy, đúng là vô liêm sỉ.
 
Dương Thanh tức giận vì Tần Thanh Tâm coi Tô San như chị em, Tô San lại muốn cướp chồng cô. Loại đàn bà này không xứng làm bạn với cô.
 
“Em không buông!”
 
Tô San càng ôm chặt hơn: “Anh không đồng ý, em sẽ không buông tay!”
 
“Cô đừng ép tôi phải ra tay!”
 
Dương Thanh thực sự nổi giận.
 
Nếu không vì Tần Thanh Tâm, hành động này của Tô San đã đủ để anh giết cô ta rồi.
 
Tô San cảm thấy nhiệt độ trong phòng lạnh xuống, toàn thân không khỏi run lên, bấy giờ mới chịu buông Dương Thanh ra.
 
“Tôi cảnh cáo cô lần cuối. Sau này không được tới gần vợ tôi, nếu không tôi không ngại tiêu diệt nhà họ Tô!”
 
Dương Thanh uy hiếp.
 
Tô San cảm thấy đau lòng khôn xiết. Bản thân thích Dương Thanh không còn thuốc chữa, nhẫn nhịn không dám thổ lộ, mãi mới có cơ hội nói ra lại bị anh tàn nhẫn từ chối.
 
Thậm chí anh còn uy hiếp hủy diệt nhà họ Tô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.