Sau khi cả nhóm lên xe, Tiết Nguyên Bá mới hỏi: “Vẫn chưa có tin tức gì về thằng Minh à?”
Tiết Khải gật đầu và nói với vẻ tự trách mình: “Nếu con có thể quan tâm đến em Minh nhiều hơn thì chuyện này đã không xảy ra”.
“Hừ, còn chưa tìm được em con, con tự trách gì chứ?”
Tiết Nguyên Bá nói với vẻ đầy giận dữ, sau đó ông ta hỏi: “Đã lấy được ba tỉnh phía Tây chưa?”
Ba tỉnh Giang Bình và Nam Dương cũng như Đông Lan, là ba tỉnh cực Tây của Chiêu Châu.
Tiết Khải lắc đầu: “Đã thuận lợi lấy được Nam Dương và Đông Lan, nhưng Giang Bình có chút khó khăn”.
“Ồ?”
Tiết Nguyên Bá nói: “Là vì gặp phải người của Vương tộc khác sao?”
Tiết Khải lắc đầu: “Con gặp phải một tên khó nhai. Đối phương còn rất trẻ, chỉ mới hai mươi bảy tuổi. Cậu ta là con trai bị bỏ rơi của nhà họ Vũ Văn thuộc tám gia tộc lớn ở Yến Đô. Cậu ta đã biến mất cách đây năm năm và mới xuất hiện trở lại vào nửa năm trước”.
“Nhưng điều khiến con khó hiểu là trong năm năm kể từ khi cậu ta biến mất, không thể điều tra được bất cứ một thông tin nào”.
“Hơn nữa, cậu ta còn sở hữu võ công siêu phàm, từng vô địch tại đại hội võ thuật hai tỉnh Giang Bình và Nam Dương, được mệnh danh là ‘Vua Giang Nam’”.
Tiết Nguyên Bá ban đầu rất khinh thường người thanh niên mà Tiết Khải nói, nhưng khi biết đối phương đã biến mất năm năm, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/331976/chuong-841.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.