Chương trước
Chương sau
Quán bar Hoa Hồng là một quán bar cỡ nhỏ, nhưng đẳng cấp không hề thấp. Bên trong không huyên náo như những quán bar cỡ lớn, ánh đèn u ám, khách ngồi đông nghịt.
 
Đa số là người trẻ tuổi. Ở một vài góc khuất còn có mấy đôi trai gái ôm ấp.
 
Trước quầy bar còn có mấy người độc thân cả nam và nữ.
 
Trên sân khấu có một anh đẹp trai người nước ngoài thổi Saxophone. Bầu không khí cực kỳ mập mờ.
 
Cả Dương Thanh và Tống Hoa Nhã đều có giá trị nhan sắc cực cao.
 
Bọn họ vừa bước vào đã bị vô số người để mắt tới. Rất nhiều cô nàng ăn mặc hở hang, trang điểm lòe loẹt thi nhau nháy mắt ra hiệu với Dương Thanh.
 
Dương Thanh nhắm mắt làm ngơ, Tống Hoa Nhã lại không chịu được vô thức ôm chặt cánh tay của anh.
 
“Lần đầu tiên tới hả?”
 
Hai người tìm một góc yên tĩnh ngồi xuống. Dương Thanh thấy Tống Hoa Nhã căng thẳng bèn cười hỏi.
 
Cô ta ngượng ngùng gật đầu: “Em chưa từng tới đây nên muốn thử cảm giác ở quán bar”.
 
Các cô chủ nhà giàu như Tống Hoa Nhã hầu như đều từng tới quán bar. Cô ta khá là ngây thơ.
 
“Anh Thanh, chắc anh là khách quen của những chỗ như thế này nhỉ?”
 
Tống Hoa Nhã đột nhiên hỏi.
 
Dương Thanh đen mặt nói: “Trông anh giống loại người hay đi bar lắm sao?”
 
Tống Hoa Nhã chợt nhớ lại Dương Thanh từng nói không uống rượu, sao có thể là khách quen của nơi này?
 
Cô ta nghịch ngợm lè lưỡi cười nói: “Em thấy anh Thanh không hề căng thẳng nên hiểu lầm anh thường xuyên tới những nơi như thế này”.
 
Dương Thanh bất đắc dĩ hỏi: “Tới những nơi như thế này sao phải căng thẳng?”
 
 
Bọn họ vừa bước vào đã bị vô số người để mắt tới. Rất nhiều cô nàng ăn mặc hở hang, trang điểm lòe loẹt thi nhau nháy mắt ra hiệu với Dương Thanh.
 
Dương Thanh nhắm mắt làm ngơ, Tống Hoa Nhã lại không chịu được vô thức ôm chặt cánh tay của anh.
 
“Lần đầu tiên tới hả?”
 
Hai người tìm một góc yên tĩnh ngồi xuống. Dương Thanh thấy Tống Hoa Nhã căng thẳng bèn cười hỏi.
 
Cô ta ngượng ngùng gật đầu: “Em chưa từng tới đây nên muốn thử cảm giác ở quán bar”.
 
Các cô chủ nhà giàu như Tống Hoa Nhã hầu như đều từng tới quán bar. Cô ta khá là ngây thơ.
 
“Anh Thanh, chắc anh là khách quen của những chỗ như thế này nhỉ?”
 
Tống Hoa Nhã đột nhiên hỏi.
 
Dương Thanh đen mặt nói: “Trông anh giống loại người hay đi bar lắm sao?”
 
Tống Hoa Nhã chợt nhớ lại Dương Thanh từng nói không uống rượu, sao có thể là khách quen của nơi này?
 
Cô ta nghịch ngợm lè lưỡi cười nói: “Em thấy anh Thanh không hề căng thẳng nên hiểu lầm anh thường xuyên tới những nơi như thế này”.
 
Dương Thanh bất đắc dĩ hỏi: “Tới những nơi như thế này sao phải căng thẳng?”
 
 
 
“Em thấy ở trên mạng nói lần đầu tiên đi bar sẽ rất căng thẳng, cả nam và nữ đều vậy”.
 
Tống Hoa Nhã ngây thơ nói: “Còn có tin ở quán bar có rất nhiều ma men, còn có kiểu bắt người đem đi, cũng có người gây chuyện. Nghe nói ở những chỗ ăn chơi như này, hầu như mỗi ngày đều có đánh nhau”.
 
“Em tin mấy cái trên mạng đó sao?”, Dương Thanh cạn lời.
 
“Lần đầu tới đây sẽ rất căng thẳng, em sợ sẽ gặp phải người xấu”, Tống Hoa Nhã nghiêm túc nói.
 
Dương Thanh cười hỏi: “Em sợ mình quá xinh đẹp sẽ có người tới bắt chuyện hả?”
 
Tống Hoa Nhã ngượng ngùng gật đầu.
 
“Chào người đẹp, tôi có thể mời em một ly không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.