Chương 232: Mày muốn đánh tao tàn phế à?
Trần Anh Hào thoát chết là may lắm rồi, không dám mơ tưởng đến cô nữa. Bây giờ anh ta chỉ mong Tần Thanh Tâm ngoan ngoãn hầu hạ Mục Chấn, như vậy thì Mục Chấn cũng sẽ thuận mắt với anh ta hơn.
Mục Chấn đắc ý bắt chéo chân ngồi trên ghế, thèm thuồng nhìn chằm chằm Tần Thanh Tâm.
Sau lưng hắn còn có hai tên vệ sĩ cao to, mặt mày dữ tợn lạnh lùng nhìn Dương Thanh. Chỉ cần Mục Chấn ra lệnh, họ sẽ đánh chết anh.
“Dương Thanh, cậu Chấn bảo anh cút, anh còn ở đây làm gì?”
Trịnh Mỹ Linh nổi giận quát mắng Dương Thanh.
Tần Thanh Tâm định tiếp tục cầu khẩn lại bị anh ngăn lại: “Vợ à, không cần cầu xin bọn họ, cũng không cần phải sợ hãi. Em chỉ cần nhớ kĩ, cả Chiêu Châu này vẫn chưa có ai xứng làm địch thủ của anh đâu”.
“Ngay cả tám gia tộc đứng đầu Yến Đô chọc giận anh, anh cũng có thể hủy diệt họ trong vòng một nốt nhạc chứ đừng nói là ở tỉnh lỵ nhỏ bé này!”, Dương Thanh ngông cuồng tuyên bố.
Tần Thanh Tâm sững sờ nhìn anh. Cô đã được chiêm ngưỡng sự mạnh mẽ của anh, cũng biết anh chưa từng nói dối mình.
Nhưng lời anh vừa nói quá bá đạo, thật sự cả tám gia tộc đứng đầu Yến Đô cũng chẳng là gì với anh sao?
Cô vốn còn hoài nghi, nhưng thấy ánh mắt nghiêm túc của Dương Thanh, cô lập tức tin tưởng anh không hề nói khoác mà thực sự có năng lực ấy.
“Chồng ơi, em tin anh, em không sợ!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/331367/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.