Chương 132: Thân thể mềm mại
Đám đàn em của Lưu Khải đều rất hờ hững, dường như đã đoán trước được điều này.
Dương Thanh cũng hơi kinh ngạc, không ngờ Lưu Khải lớn gan tới vậy. Cho dù đây là địa bàn của ông ta nhưng chỉ cần tiếng súng vang lên, ông ta chắn chắn không thoát khỏi liên quan.
Vương Cường định chuyển họng súng nhưng không kịp. Vậy mà trong mắt gã chẳng mảy may sợ hãi, chỉ ngập tràn thù hận và không cam lòng.
“Vèo!”
Giây phút Lưu Khải định bóp cò, một lá bài đột nhiên xé gió lao tới.
“Phập!”
Ông ta chưa kịp bóp cò đã bị lá bài chặt đứt bàn tay đang cầm súng. Cả bàn tay và súng đều rơi xuống đất, bên cạnh là lá bài bị máu tươi nhuộm đỏ.
“Á…”
Ngay sau đó, tiếng gào thét đau đớn vang vọng khắp căn phòng.
Tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Dương Thanh, ai cũng hoảng sợ. Không biết từ bao giờ anh đã cầm một xấp bài nhỏ, đang thuận tay đùa nghịch.
Cái đầu trọc lốc của Vương Cường như đang bị gội, mồ hôi túa ra như mưa chảy thẳng xuống mắt, gã mới giật mình chớp mắt vài cái.
Đám đàn em của Lưu Khải đều sợ run cầm cập.
Vừa rồi Vương Cường dí súng vào đầu Lưu Khải ép bọn họ đặt súng xuống bàn, hiện giờ không ai dám cầm lên.
Lưu Khải ôm cánh tay phải bị chặt, đau đớn lăn lộn trên đất. Chẳng mấy chốc, tiếng rên rỉ im bặt, ông ta đã ngất.
Từ khi Dương Thanh đi vào phòng VIP theo Lưu Khải, rất nhiều người hóng hớt chờ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/331267/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.