Chương 95: Tặng quà mừng thọ
Dương Thanh không để ý tới Quan Chính Sơn, bình tĩnh nhìn Vương Kiện.
“Lần trước tao thả mày về nhà là để bố mày tới nhận lỗi vì hành vi ngu xuẩn của mày, chứ không phải để mày tiếp tục khiêu khích tao. Tao không thích giết người chứ không có nghĩa là tao không dám giết”.
Dương Thanh vừa dứt lời đã thẳng tay ném Vương Kiện bay ra ngoài.
“Bịch” một tiếng, người anh ta đập mạnh vào cột đá chịu lực ở trung tâm của sảnh tiệc. Hai mắt Vương Kiện trợn ngược, hôn mê bất tỉnh.
Lúc này, Dương Thanh mới nhìn về phía Vương Hoằng Nghiệp, nói: “Không dạy được con là lỗi của bố! Lần này tôi tha cho mạng chó của hai bố con ông. Nếu các người còn dám trêu chọc tôi, tôi không ngại làm nhà họ Vương bốc hơi đâu”.
Trong sảnh tiệc, mọi người đều cảm giác như mình đang nằm mơ, mỗi người đều hoảng sợ nhìn Dương Thanh. Anh đánh người ngay trước mặt Quan Chính Sơn, đây rõ ràng là không coi Quan Chính Sơn ra gì.
Mọi người đều có cảm giác nặng nề như trước cơn giông bão. Vương Hoằng Nghiệp càng sợ hơn. Vẻ mặt bình tĩnh của Dương Thanh lúc này càng làm ông ta sởn tóc gáy, thật sự không dám nói gì.
Ông già mặc sườn xám nam màu đen chẳng khác nào một cái bóng, xuất hiện ở bên cạnh Quan Chính Sơn chẳng biết từ lúc nào.
“Là ông Chín!”
Có người kinh ngạc kêu lên. Rất nhiều nhân vật lớn tuổi ở đây đều nhận ra ông già mặc sườn xám nam màu đen này.
Không ai biết tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/331230/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.