Chương trước
Chương sau


Chương 3741

Sức mạnh Thủ Hộ đã được anh kích hoạt từ lâu, không ngừng chữa trị vết thương trên người anh.

Nhưng vết thương do thiên kiếp gây ra quá nặng, chỉ mình sức mạnh Thủ Hộ rất khó chữa lành cơ thể của anh, chỉ có thể cố gắng giảm bớt vết thương mà thiên kiếp tạo thành.

“Thiên kiếp mạnh quá, có lẽ Dương Thanh rất khó chịu được!”

Lệ Trần chợt nghiêm nghị nói.

Lão ta phóng khí thế ra, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

Lúc này trên người Dương Thanh đầy vết thương cháy đen, trong không khí tràn ngập mùi tanh nồng cháy khét.

Nét mặt Dương Thanh méo mó vì đau đớn, huyết mạch cuồng hóa đã được anh kích hoạt, mái tóc đen của anh không ngừng tung bay, khóe miệng rỉ máu.

“A…”

Anh chợt hét lớn, bỗng mở đôi mắt đỏ ngầu ra, giận dữ quát: “Tới đi!”

Anh đứng dậy khỏi bệ đá, dang tay ra, để mặc sấm sét xuyên qua người mình thông qua bệ.

Khí thế đáng sợ tràn ra từ người anh.

Trong mắt Lệ Trần xuất hiện vẻ kinh ngạc: “Khí thế mạnh thật! Đây mới là thực lực mạnh nhất của cậu ấy à? Chỉ với thực lực mà cậu ấy thể hiện lúc này, có lẽ đã vô địch dưới Thiên Cảnh, ngay cả cao thủ mới bước vào Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ cũng chưa chắc đã có thể đánh bại cậu ấy”.

Mã Siêu siết chặt nắm tay, nhìn về phía Dương Thanh, nói nhỏ: “Vì mạnh lên, anh Thanh vẫn luôn rất khó khăn, nếu không thể vượt qua thiên kiếp, chắc chắn anh ấy sẽ không chịu nổi, con tin anh ấy, chắc chắn anh ấy sẽ thành công vượt thiên kiếp bằng cơ thể!”

Tuy lo lắng, nhưng anh ta vô cùng tin tưởng Dương Thanh.

Trong lúc nhất thời, thiên kiếp bên ngoài ngày càng mạnh, như bị khiêu khích, điên cuồng giáng xuống, như muốn xé toang cả Tàng Thư Các, sau đó tiêu diệt Dương Thanh đang trốn bên dưới Tàng Thư Các.

Trong mật thất ngầm dưới Tàng Thư Các, tia sét lóe lên quanh người Dương Thanh, người anh như một cái xác chết cháy, nếu trên người anh không có khí thế mạnh mẽ thì chẳng khác gì cái xác cả.

“Không ổn rồi, Lệ Trần sắp đột phá!”

Đúng lúc này, ngoài Tàng Thư Các, Ứng Thiên Hành bỗng biến sắc, hô lên kinh hãi.

Sắc mặt Nhậm Kinh Luân cũng thay đổi, lão ta đã cảm nhận được dưới mặt đất ở Tàng Thư Các, một sức mạnh hết sức đáng sợ đang thức tỉnh, chắc chắn Lệ Trần sắp thành công vượt thiên kiếp rồi.

Một khi Lệ Trần vượt qua thiên kiếp, lão sẽ là cao thủ Thiên Cảnh, khi đó lão sẽ bỏ qua cho họ ư?

Ứng Thiên Hành nhìn về phía Nhậm Kinh Luân, không hề giấu giếm, nói lớn: “Tông chủ Nhậm, nếu không ra tay nữa, chúng ta sẽ không còn cơ hội đâu, ông và tôi hợp sức để ngừng thiên kiếp này, sao nào?”

Trong lúc cao thủ đang vượt thiên kiếp, nếu thiên kiếp bị ngắt ngang, nhẹ thì mất võ công, nặng thì bỏ mạng!

Lúc này đang là lúc thiên kiếp mạnh nhất, một khi vượt qua thời điểm này thì sẽ là cao thủ Thiên Cảnh thực thụ.

Mà Ứng Thiên Hành lại muốn hợp sức với Nhậm Kinh Luân để ngừng thiên kiếp vào lúc này.

Trên mặt Ứng Thiên Hành tràn ngập vẻ lo lắng, lão ta đã làm mất lòng Ma Tông từ lâu, nếu giờ để Lệ Trần đột phá Thiên Cảnh, chắc chắn Lệ Trần sẽ không bỏ qua cho lão ta.

Bây giờ chỉ còn cách hợp sức với Nhậm Kinh Luân để ngăn thiên kiếp này.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.