Chương trước
Chương sau


Chương 3666

Lúc này quanh người Lệ Trần không hề có khí thế tràn ra ngoài, lão đứng đó, như đã hòa làm một với trời đất.

Lần đầu nhìn thấy Ứng Thiên Hành, Dương Thanh đã có thể cảm nhận được Ứng Thiên Hành là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nhưng bây giờ, anh không thể cảm nhận nổi thực lực của Lệ Trần.

Khong hổ là cao thủ đã bước vào Thiên Cảnh, đúng là mạnh mẽ.

Ứng Thiên Hành cũng cảm nhận được điều không ổn, sự xuất hiện của Lệ Trần như dịch chuyển tức thời, ngay cả lão ta cũng không biết Lệ Trần xuất hiện ra sao.

Lệ Trần híp mắt nhìn chằm chằm vào Ứng Thiên Hành, lạnh lùng nói: “Chẳng biết tông chủ Ứng đến Ma Tông tôi vì chuyện gì?”

Lúc này Ứng Thiên Hành mới hoàn hồn, lạnh lùng đáp: “Giao Nhiếp Thu ra đây, tôi sẽ xem như chưa xảy ra chuyện gì”.

“Hừ!”

Lệ Trần hừ lạnh, sát khí tràn ra từ người lão, lão nhìn chằm chằm vào Ứng Thiên Hành: “Ông là cái thá gì? Ông dám ép tôi giao người tại Ma Tông của tôi ư?”

“Nếu bây giờ ông rời đi, tôi có thể xem như chưa xảy ra chuyện gì, còn nếu để tôi ra tay, tốt nhất tông chủ Ứng nên chuẩn bị cho tình huống xấu nhất”.

Sau khi lão dứt lời, áp lực khổng lồ lập tức ập tới chỗ Ứng Thiên Hành.

Sắc mặt Ứng Thiên Hành tái nhợt, lời Lệ Trần nói đúng là sự sỉ nhục với lão ta.

Lão ta đã cảm nhận được áp lực rất lớn từ người Lệ Trần, khí thế này đã vượt xa lão ta.

Chẳng lẽ Lệ Trần đã đi đến bước đó rồi à?

Nếu đúng thế thật, Lệ Trần có thể dễ dàng giết lão ta.

Ứng Thiên Hành cảm thấy vô cùng uất ức, không ngờ lão ta lại bị đe dọa hai lần trong cùng một ngày.

Một lần là do Lệ Trần, còn lần khác là do cao thủ vừa bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ kia.

Ứng Thiên Hành cảm thấy vô cùng nhục nhã, sắc mặt cũng hết sức u ám, lão ta híp mắt nhìn chằm chằm vào Lệ Trần: “Tông chủ Lệ, ông che giấu kỹ thật, không sợ Thủ Hộ Minh biết chuyện ông đột phá ư?”

Nghe thấy thế, trong mắt Lệ Trần lóe lên sát khí rõ rệt.

Lệ Trần lạnh lùng nói: “Ứng Thiên Hành, ông không cần thăm dò, nếu tôi đi đến bước kia thật, chắc chắn tôi sẽ tới Thần Hành Tông của ông một chuyến”.

Sao lão lại không biết Ứng Thiên Hành đang thăm dò lão, trong tình huống này, chắc chắn lão sẽ không để lộ chuyện mình đã bước vào Thiên Cảnh.

“Hừ!”

Ứng Thiên Hành lạnh lùng nhìn Lệ Trần rồi nói: “Vậy tôi chờ ông ở Thần Hành Tông!”

Lão ta nói rồi quay người rời đi, chỉ sau mấy bước đã biến mất khỏi tầm mắt của các cao thủ Ma Tông.

Hồng Ma nhìn về phía Lệ Trần: “Tông chủ, lần này Ứng Thiên Hành đến Ma Tông, chắc chắn là để thăm dò thực lực thật sự của Ma Tông, không nên để ông ta đi mới đúng”.

Lệ Trần cười khẩy, lạnh lùng nói: “Thế thì đã sao? Cho dù bây giờ Ma Tông không có tôi thì vẫn đủ tư cách chiếm một chỗ trong năm thế lực hàng đầu Ma Sơn”.

“Còn nếu Thần Hành Tông không có Ứng Thiên Hành, không biết Thần Hành Tông có giữ nổi địa vị là một trong năm thế lực hàng đầu Ma Sơn không nữa”.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.