Chương trước
Chương sau





Ngay sau khi Dương Thanh lấy vật thể màu đen kia ra khỏi người Vũ Văn Bân, con ngươi anh ta bỗng co lại, nét mặt méo mó vì đau đớn và sự căm hận với Dương Thanh.

“Dương Thanh, mày tưởng mày làm thế thì sẽ giết được tao à?”  
Vũ Văn Bân nghiến răng nghiến lợi, nét mặt vô cùng điên cuồng.

Dương Thanh nhíu mày, không hiểu sao anh lại thấy được sát khí đáng sợ trong mắt Vũ Văn Bân.

Đã đến mức này rồi, Vũ Văn Bân có thể tạo thành uy hiếp với anh chắc?                Hồi nãy anh vẫn luôn quan sát Vũ Văn Bân, phát hiện mỗi khi tấn công, Vũ Văn Bân sẽ cố gắng bảo vệ bụng mình.

Black Doctor là nhà khoa học điên, còn biến cả bản thân thành quái vật nửa người nửa máy, nói gì đến Vũ Văn Bân chứ?  
Trong cơ thể của những người đã bị cải tạo bằng công nghệ cao luôn có vật thể cung cấp năng lượng, Dương Thanh đã cảm nhận được sự dao động của một luồng năng lượng mạnh mẽ trong bụng Vũ Văn Bân.

Quả nhiên anh đã đoán đúng, trong bụng Vũ Văn Bân có một vật thể màu đen, tuy anh không biết đây là thứ gì, nhưng anh có thể cảm nhận được luồng năng lượng khủng khiếp từ nó.

Vũ Văn Bân mạnh mẽ như thế cũng vì vật thể màu đen này.


“Vũ Văn Bân, ân oán giữa tao và mày kết thúc ở đây được rồi đấy!”  
Dương Thanh nói rồi giơ tay lên, khí thế đáng sợ bùng nổ từ lòng bàn tay anh.

Ngay sau đó, anh đập mạnh vào đầu Vũ Văn Bân.

“Dương Thanh, tao chết thì mày cũng không sống nổi! Ha ha ha ha!”  
Trong mắt Vũ Văn Bân không hề có vẻ e ngại, anh ta phá lên cười.

“Rầm!”  
Ngay sau đó, tay Dương Thanh đã đập trúng đầu Vũ Văn Bân.

Đúng lúc sức sống của Vũ Văn Bân hoàn toàn biến mất, Dương Thanh bỗng cảm nhận được sự nguy hiểm từ vật thể màu đen.

Dương Thanh lập tức biến sắc, ném nó ra xa theo phản xạ có điều kiện.

“Rầm!”  
Đúng lúc vật thể màu đen rời khỏi tay anh, một tiếng nổ bỗng vang lên, khí thế hủy diệt lan ra khắp bốn phía.

Dương Thanh đang ở gần vật thể màu đen nhất trực tiếp bay xa mấy chục mét, nặng nề rơi xuống đất.

“Trời đất! Có chuyện gì xảy ra trong khu rừng ở Hoàng thành vậy?”  
“Tiếng động hồi nãy là tiếng nổ à?”  
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao hồi nãy tôi lại cảm nhận được hơi thở hủy diệt từ tiếng nổ đó chứ?”  
Vụ nổ từ vật thể màu đen khiến cả Hoàng thành Thượng Quan rung chuyển, vô số cao thủ nhìn về phía khu rừng trong Hoàng thành với vẻ kinh hãi.

Cùng lúc đó, trong Hoàng điện của Hoàng tộc họ Thượng Quan.

Thượng Quan Hoàng ngồi ở ghế trên, phía dưới là các cao thủ của Hoàng tộc.


Lúc này ai cũng có vẻ nghiêm nghị, đối với Hoàng tộc họ Thượng Quan, hôm nay đúng là kinh khủng, cao thủ Siêu Phàm Cảnh duy nhất của Hoàng tộc họ Thượng Quan - Thượng Quan Phó đã chết!  
Không những thế, Hoàng tộc họ Thượng Quan cũng tổn thất rất nhiều cao thủ Thần Cảnh.

“Hoàng Chủ, cao thủ Thần Cảnh của nhà họ Lý đã rời khỏi Hoàng thành, nhà họ Lý chỉ để lại mấy người bình thường thôi”.

Một cao thủ Thần Cảnh nói.

Thượng Quan Hoàng giận dữ quát: “Vô dụng! Toàn là lũ vô dụng! Lý Trọng đã chết mà các người vẫn không thể giữ cao thủ Thần Cảnh của nhà họ Lý lại, nếu các người không phải đồ vô dụng thì là gì chứ?”  
Cả đám cao thủ câm như hến, không dám nói năng gì.

Họ cũng biết, nếu để cao thủ nhà họ Lý rời đi thì chính là thả hổ về rừng, một khi nhà họ Lý hồi phục rồi quay về, chắc chắn Hoàng tộc họ Thượng Quan sẽ phải chịu tổn thất nặng nề hơn.

Thượng Quan Hoàng tức giận nói: “Tôi không quan tâm các người dùng cách gì, phải tìm thấy hết cao thủ Thần Cảnh của nhà họ Lý cho tôi!”  
“Vâng, thưa Hoàng Chủ!”  
Có người vội đáp.

Lúc này, Đại hoàng tử Thượng Quan Tử Chí bỗng lên tiếng: “Bố, bố còn bỏ sót một người”.

Thượng Quan Hoàng nhíu mày: “Ai cơ?”  
Thượng Quan Tử Chí vội nói: “Dương Thanh ạ!”  

Nghe thấy thế, cả đám cao thủ của Hoàng tộc đều biến sắc.

Thượng Quan Tử Mặc cũng nói: “Bố, con nghĩ anh cả nói không sai, không thể bỏ qua cho cao thủ nhà họ Lý hay Dương Thanh được”.

“Hoàng Chủ, nếu không có cậu Thanh, cao thủ Thần Cảnh của chúng ta đã chết hết trong tay Lý Trọng rồi, cậu Thanh có ơn với Hoàng tộc chúng ta, chúng ta không thể vong ân phụ nghĩa!”  
Một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong được Dương Thanh cứu trước đó vội nói, trong mắt tràn ngập vẻ cầu khẩn.

Thượng Quan Tử Mặc cũng nói: “Mày đừng vu oan cho tao và anh cả”.

Thượng Quan Nhu không quan tâm đến họ mà nhìn về phía Thượng Quan Hoàng: “Ông nội, Dương Thanh đã giết được Lý Trọng, tức là thực lực của cậu ấy đã khôi phục rồi.

Hoàng tộc vừa phải chịu tổn thất nặng nề, nếu chúng ta đấu với Dương Thanh thì chỉ thiệt hại nhiều hơn thôi!”  
Thượng Quan Hoàng vẫn luôn im lặng, nhưng sắc mặt u ám đến mức đáng sợ, không ai biết lão ta đang nghĩ gì.

.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.