Chương trước
Chương sau



Dương Thanh không ngờ Lý Trọng sẽ ra tay với anh trong tình huống này.

Lý Trọng và Thượng Quan Phó vốn dĩ đã bị thương nặng, ai là người ra tay trước người đó sẽ bị lộ.

Lão ta làm vậy chẳng phải sẽ bị Thượng Quan Phó biết rõ tình trạng hiện giờ của mình sao?   
Tuy Dương Thanh cũng bị thương nặng nhưng trong thời gian Lý Trọng kéo dài thời gian, anh cũng đang sử dụng phép hô hấp của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh để khôi phục vết thương.

Thấy Lý Trọng bỗng ra tay với mình, Dương Thanh không chút do dự lập tức dồn toàn bộ sức mạnh toàn thân lên chân phải.

"Oành!"                Dương Thanh giẫm mạnh chân phải, mặt đất nứt ra như mạng nhện, lan tràn ra xung quanh.

Mượn lực đàn hồi của luồng sức mạnh này, cơ thể của Dương Thanh gần như biến mất tại chỗ trong tích tắc.

Nhưng với trạng thái bây giờ của anh, vốn không có cách nào bùng nổ lực công kích quá mạnh.

Tuy không ra sức tấn công người khác mà là dùng sức đạp lên mặt đất nhưng cú đạp dốc hết sức này cũng tương đương với sức tấn công mạnh nhất của anh.

"Phụt!"  
Ngay khi Dương Thanh vừa rời khỏi nơi đó, phản ứng phản phệ dữ dội do dùng hết sức giẫm mạnh xuống đất khiến anh phun máu.

Tuy người vẫn còn ở giữa lưng chừng nhưng cơ thể Dương Thanh đã mềm oặt ngã thẳng xuống đất.


Đúng lúc này, tay của Dương Thanh đột nhiên nắm chặt một chiếc bình gốm, vừa định bóp nát chiếc bình rồi nuốt viên thuốc trong lọ thì Lý Trọng vốn đang tấn công anh, trong mắt lóe lên sát khí mãnh liệt, đột nhiên từ bỏ tấn công Dương Thanh mà đạp mạnh chân khiến cơ thể lão ta lóe lên như tia chớp lao về phía Thượng Quan Phó.

Vừa nãy Thượng Quan Phó cũng không ngăn cản Lý Trọng ra tay với Dương Thanh.

Tuy lão ta muốn biết bí mật trên người Dương Thanh, nhưng tương tự lão ta càng muốn nhìn thấy tình trạng thật sự của Lý Trọng hơn.

Trong lúc Lý Trọng tấn công Dương Thanh, Thượng Quan Phó liền biết thương thế của Lý Trọng đã khôi phục rất nhiều.

Tuy chưa đạt tới trạng thái mạnh nhất, nhưng ít nhất cũng giữ được sức chiến đấu của Siêu Phàm Tứ Cảnh.

Ngay khi lão ta nghĩ Dương Thanh chắc chắn phải chết thì không ngờ Dương Thanh lại liều mạng rời khỏi chỗ, khi lão ta còn chưa tỉnh táo lại thì Lý Trọng đã xông tới.

Hết thảy đều xảy ra trong chớp mắt, đến nỗi Thượng Quan Phó còn chưa kịp hoàn hồn thì Lý Trọng đã xông tới trước mặt lão ta đưa tay lên đánh xuống.

"Ông dám!"  
Lúc này Thượng Quan Phó mới lấy lại tinh thần, nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức tung ra một đòn.

"Oành!"  
Chỉ là Thượng Quan Phó còn chưa kịp đụng tới người của Lý Trọng thì cú đánh của Lý Trọng đã đánh vào lồng ngực lão ta.

Trong tích tắc, thân thể của Thượng Quan Phó như bị va đập mạnh, bay ra ngoài, đồng thời phun ra một ngụm máu.

Thân thể của lão ta vốn bị thương nặng, lúc này càng nặng hơn.

Nhưng mà Lý Trọng cũng không khá hơn, lão ta cũng gặp phải phản phệ dưới đòn tấn công này.

Dù sao Thượng Quan Phó cũng là cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh, cường độ thể xác cũng ở cấp bậc của Siêu Phàm Lục Cảnh.

Muốn một đòn lấy tính mạng của Thượng Quan Phó là không thể nào.

Lý Trọng đánh xong một đòn cơ thể lại biến mất lần nữa, tiếp tục lao về phía Thượng Quan Phó.

Lúc này lão ta đã bùng nổ toàn bộ thực lực, tinh thần chiến đấu dâng trào, chỉ cần lão ta giết được Thương Quan Phó, chỉ cần người bảo vệ Hoàng tộc không ra tay thì ở Hoàng thành Thượng Quan này, không ai làm gì được lão ta.

Dương Thành cũng ngớ người đồng thời cũng mừng thầm.

Vừa nãy anh đã chuẩn bị nuốt viên thuốc kia, nhưng nào ngờ Lý Trọng chỉ là tung hỏa mù, thật ra mục tiêu thật sự của lão ta chính là Thượng Quan Phó.

Có điều việc này cũng không khó hiểu, bởi lẽ lúc này Dương Thanh không hề có chút sức uy hiếp nào đối với Lý Trọng.


Một khi lão ta ra tay với Dương Thanh, ngược lại sẽ để lộ tình trạng thật sự của bản thân.

Trong hoàn cảnh như vậy, khi đòn công kích của lão ta rơi lên người Dương Thanh thì sợ là đòn triệt hạ của Thượng Quan Phó cũng sẽ rơi lên người lão ta.

Chỉ cần sau khi giết được Thượng Quan Phó lại giết Dương Thanh cũng không muộn.

Phải thừa nhận Lý Trọng là một thiên tài, có thể lợi dụng mọi thứ hoàn mỹ trong tình huống thế này.

Nhưng mà Thượng Quan Phó cũng không phải là người hiền lành gì, ngay khi một đòn đánh lén của Lý Trọng đánh bay Thượng Quan Phó, lão ta liền biết Lý Trọng sẽ thừa thắng xông lên, một khi lão ta bị Lý Trọng tấn công trí mạng lần nữa thì sợ là lão ta sẽ mất toàn bộ sức chiến đấu.

Thân thể của Thượng Quan Phó còn chưa tiếp đất thì lão ta đã tập trung sức mạnh toàn thân sẵn sàng đáp trả đòn tấn công của Lý Trọng bất cứ lúc nào.

Ngay khi Thượng Quan Phó đã chuẩn bị xong thì trong nháy mắt Lý Trọng lại tấn công một lần nữa, chớp mắt vung ra một đòn, giận dữ hét lên: "Chết đi!"  
Thượng Quan Phó cắn răng, dồn hết sức mạnh trên người vào bàn tay trái rồi đánh ra.

"Oành!"  
Hai nắm đấm va chạm, một luồng khí thế võ thuật đáng sợ như cuồng phong tản ra tứ phía.

"Ầm ầm ầm!"  
Một số kiến trúc trong phạm vi một trăm mét xung quanh bọn họ cũng ngã sập dưới luồng khí thế võ thuật khủng bố này.

Cùng lúc đó, cơ thể vốn vẫn chưa rơi xuống đất của Thượng Quan Phó lại bay ra xa hơn.

Mà Lý Trọng cũng không khá hơn là bao.

Lần công kích đầu tiên của lão ta đối với Thượng Quan Phó đã bị phản phệ.

Mà lần tấn công thứ hai lại bị Thượng Quan Phó đỡ đòn khiến lão ta chịu phản nghệ nặng hơn.


Lý Trọng chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh như hủy diệt bộc phát từ trên nắm đấm của Thượng Quan Phó sau đó lan ra cả cánh tay.

"Rắc!"  
Đột nhiên, một tiếng xương gãy vang lên, xương cánh tay phải của Lý Trọng vỡ vụn, sau đó rũ xuống.

Lý Trọng chịu đựng cơn đau bị gãy một tay, nhìn chằm chằm về phía Thượng Quan Phó bị ngã xuống, sau đó giẫm chân, rời khỏi nơi đó một lần nữa.

Lão ta đã trả giá đắt như vậy, nên dù thế nào cũng phải giết cho bằng được Thượng Quan Phó, bằng không hết thảy đều đổ sông đổ bể.

Lý Trọng phun máu, khí thế võ thuật trên người lão ta lại suy yếu, nhìn bộ dáng vặn vẹo đáng sợ của Thượng Quan Phó, trong lòng Lý Trọng tràn ngập tuyệt vọng.

"Thượng Quan Phó, ông nghĩ chỉ có một mình ông mới biết giấu giếm thực lực sao?"  
Lý Trọng rống lên, trên tay lại xuất hiện một lọ thủy tinh trong suốt, thuốc trong chai có màu đậm hơn.

Cách đó không xa, ánh mắt của Dương Thanh trở nên nghiêm nghị.

Ngay cả anh cũng chưa từng thấy lọ thuốc có màu này.

Nhưng anh chắc chắn, thuốc này nhất định là của Black Doctor, hơn nữa hiệu quả của nó sẽ càng mạnh hơn.

E rằng đây là loại thuốc mới mà hiệu quả của nó còn khủng khiếp hơn cả liều thuốc Siêu Phàm.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.