Không lâu sau, sau khi nhân viên y tế xử lý qua cánh tay Diệp Thiên Minh, hắn lại quay về khoang hạng nhất, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh bằng ánh mắt âm u, chỉ hận không thể giết anh ngay lúc này.
Dương Thanh vẫn không thèm mở mắt ra, hình như đã ngủ thiếp đi.
Còn Tống Tả và Tống Hữu thì lại rất cảnh giác, luôn quan sát tình hình xung quanh, đề phòng xảy ra chuyện như vừa rồi.
Trong khoang, thỉnh thoảng lại có người nhìn về phía Dương Thanh bằng ánh mắt ngờ vực, rõ ràng đang rất tò mò về thân phận của anh.
“Này!”
Đường Ức Nhu bỗng đẩy nhẹ Dương Thanh, gọi khẽ.
Dương Thanh mở mắt ra, quay sang nhìn Đường Ức Nhu, hỏi: “Có chuyện gì à?”
Khi đối mặt với Dương Thanh, Đường Ức Nhu bỗng thấy hoảng hốt một cách khó hiểu, mặt cũng đỏ bừng.
Cô ta nhanh chóng bình tĩnh lại, nghiêm túc nhìn Dương Thanh rồi nói khẽ: “Hai mươi phút nữa máy bay sẽ đáp xuống sân bay quốc tế ở Hoàng thành Diệp, tôi khuyên anh đừng rời khỏi sân bay, vừa xuống máy bay thì mua luôn vé khác để rời khỏi Hoàng thành Diệp đi”.
“Bằng không, với tính cách của Diệp Thiên Minh, chắc chắn anh ta sẽ không bỏ qua cho anh, dù sao anh ta cũng là cháu Diệp Hoàng, có thể nói ở Hoàng thành Diệp, không mấy ai dám đắc tội với anh ta hết”.
“Thế nên anh phải rời khỏi Hoàng thành Diệp, rõ chưa?”
Dương Thanh không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào Đường Ức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/2758777/chuong-1400.html