Chương trước
Chương sau



Sau khi Vũ Tử Dịch nghe được lời hai người ở ngoài cửa nói xong thì lập tức nhíu mày.

"Các người là người của Hoàng tộc Thượng Quan à?"  
Vũ Đào thấy Vũ Tử Dịch nhíu mày, lập tức chất vấn hai cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ ngoài cửa.

Hai người vừa nhìn thấy Phùng Tiểu Uyển đã nói là tìm được rồi.

Mà bọn họ lại bắt cô ta đi từ cửa của Hoàng tộc Thượng Quan ra, vậy hai người này tất nhiên là người của Hoàng tộc Thượng Quan rồi.

"Cô Uyển, chúng tôi là người của Hoàng tộc Thượng Quan.

Cô yên tâm, có chúng tôi ở đây tuyệt đối sẽ không để cô phải chịu bất kỳ tổn thương nào”.

Một cao thủ Hoàng tộc cung kính nói, dù vậy vẫn có phần ngạo nghễ.

Bọn họ biết Phùng Tiểu Uyển là em gái của Dương Thanh nên tất nhiên vô cùng cung kính, nhưng hoàn toàn không để ý tới Vũ Đào và một cao thủ Hoàng tộc họ Vũ khác.

Hai cao thủ Hoàng tộc bước luôn vào phòng, lạnh lùng nói: "Cô Uyển là khách quý của Hoàng tộc Thượng Quan chúng tôi.

Nếu các người thức thời thì thả cô ấy ra.

Nếu không, các người có thể rời khỏi Hoàng thành được không là chuyện hết sức khó nói đấy”.

Hai người hoàn toàn không ý thức được cao thủ Hoàng tộc họ Vũ đứng trước mặt bọn họ lúc này là tồn tại thế nào.

Sắc mặt Vũ Đào và cao thủ khác thâm trầm đáng sợ.


Bọn họ là cao thủ Hoàng tộc họ Vũ, đã bao giờ bị người ta khinh thường như vậy chứ?  
Bây giờ, bọn họ bị hai người của Hoàng tộc họ Thượng Quan miệt thị như vậy thì rất tức giận.

"Cút ra ngoài!"  
Vũ Đào đột nhiên tức giận quát một tiếng, đồng thời trên người ông ta phát ra một uy lực võ đạo đáng sợ.

Hai cao thủ Hoàng tộc Thượng Quan vừa rồi còn định ra tay chợt đờ mặt ra.

Lúc này, bọn họ chỉ cảm thấy toàn thân buốt giá, một cảm giác ớn lạnh từ dưới lòng bàn chân xông lên thẳng lên đỉnh đầu.

"Các người tốt nhất nên suy nghĩ cho kỹ, ở đây là Hoàng thành Thượng Quan, tôi khuyên các người đừng hành động thiếu suy nghĩ”.

Hai cao thủ Hoàng tộc Thượng Quan nói với vẻ nghiêm trọng: "Cô Uyển là khách quý của Hoàng Chủ chúng tôi.

Nếu cô ấy có gì sơ suất, chúng tôi sẽ không tiện ăn nói”.

"Ha ha!".

Truyện Đoản Văn
Vũ Đào cười lạnh: "Ông đang uy hiếp tôi à?"  
"Đây không phải uy hiếp mà là cảnh cáo!", cao thủ Hoàng tộc Thượng Quan nói.

Thật ra ông ta cũng sợ nhưng là cao thủ Hoàng tộc, giải cứu Phùng Tiểu Uyển là nhiệm vụ của bọn họ.

Cho dù bọn họ có chết cũng tuyệt đối không thể lùi bước.

Một cao thủ Hoàng tộc Thượng Quan khác cũng nói: "Chúng tôi đã báo tin cô Uyển ở đây cho Hoàng Chủ biết rồi.

Chắc không tới năm phút, cả tòa nhà lớn này đều sẽ bị mười mấy cao thủ Thần Cảnh trong Hoàng thành bao vây, tốt nhất các người nên suy nghĩ kỹ đi”.

Trước đó bọn họ nhận được tin tức Phùng Tiểu Uyển - em gái cậu Thanh có thể bị hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh dẫn đi, vốn còn không để ý lắm.

Nhưng sau khi đối mặt với hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh của Hoàng tộc họ Vũ, bọn họ mới ý thức được thực lực của đối phương thật sự rất mạnh.

Nhưng bọn họ cũng hiểu rõ, ngay cả Lý Trọng là Siêu Phàm Cảnh còn bị Dương Thanh đánh bại, vậy có gì phải sợ hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh trước mắt này?  
"Nếu các người muốn chết, vậy tôi sẽ giúp các người được toại nguyện!"  
Vũ Đào nghiến răng nói, sau đó từ trên người ông ta phát ra một sát ý mãnh liệt.

Hai cao thủ Hoàng tộc Thượng Quan chỉ là Thần Cảnh sơ kỳ, rõ ràng không thể nào so sánh được với cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh.

Hơn nữa, bọn họ đối mặt là hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, nếu đối phương thật sự muốn giết bọn họ, bọn họ không có khả năng chống trả.

"Chờ đã!"  
Vào lúc Vũ Đào chuẩn bị ra tay, một giọng nói thản nhiên đột nhiên vang lên.

Vũ Tử Dịch vẫn im lặng nãy giờ chợt lạnh lùng nhìn hai cao thủ Hoàng tộc họ Thượng Quan, cao ngạo nói: "Các người nói cho Hoàng Chủ của các người biết tôi là Vũ Tử Dịch của Hoàng tộc họ Vũ.


Chúng tôi nhất định phải dẫn cô gái này đi.

Nếu lão ta muốn đòi lại cô gái này thì tới Hoàng tộc họ Vũ mà đòi”.

Tất nhiên hai cao thủ Hoàng tộc Thượng Quan đã từng nghe nói về Hoàng tộc họ Vũ, cả Chiêu Châu cũng chỉ có một Hoàng tộc họ Vũ, đó chính là một trong hai Hoàng tộc cổ xưa lớn.

Có người nói trong Hoàng tộc họ Vũ có rất nhiều cao thủ Siêu Phàm Cảnh.

Mà người thanh niên trước mắt này lại họ Vũ, trẻ tuổi như vậy đã là cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ.

Bên cạnh anh ta còn có hai cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh bảo vệ, đủ để chứng minh thân phận của anh ta rất cao.

Mặt hai cao thủ Hoàng tộc Thượng Quan lập tức biến sắc.

"Được, chúng tôi sẽ chuyển lời!"  
Hai người nhìn nhau, sau đó cao thủ dẫn đầu nói.

Cũng không phải bọn họ sợ chết mà thân phận của Vũ Tử Dịch quá đặc biệt.

Dù sao anh ta cũng là người dòng chính của Hoàng tộc cổ xưa, hơn nữa còn có địa vị rất cao.

Nếu bọn họ tự ý quyết định đắc tội Hoàng tộc họ Vũ, sẽ là đả kích cực lớn đối với Hoàng tộc Thượng Quan.

Hai người vừa định rời đi, một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên: "Cho dù anh là người của Hoàng tộc họ Vũ cũng chẳng có lý do gì cướp cô gái lương thiện ở Hoàng thành tôi chứ?"  
Tiếng nói vừa dứt, mọi người đều nhìn về phía cô gái trẻ đang bước nhanh tới.

Vũ Tử Dịch hơi nheo mắt, nhìn về phía Thượng Quan Nhu đang dẫn người đến.

Không ngờ anh ta mơ hồ cảm nhận được áp lực võ đạo trên người Thượng Quan Nhu, điều này làm anh ta vô cùng chấn động.

Anh ta là cháu của Vũ Hoàng nắm giữ thực lực Thần Cảnh hậu kỳ, cho dù ở bên trong Hoàng tộc họ Vũ vẫn được xem là có thiên phú võ đạo vô cùng xuất chúng.

Nhưng cô gái trước mắt này không kém hơn anh ta bao nhiêu, không ngờ đã nắm giữ cảnh giới võ thuật Thần Cảnh trung kỳ.


Cho dù thực lực của Thượng Quan Nhu kém hơn anh ta nhưng dù sao cô ta xuất thân từ Hoàng tộc Thượng Quan có thực lực kém hơn Hoàng tộc họ Vũ rất nhiều, điều này cũng khiến người ta phải kinh ngạc.

Thượng Quan Nhu trẻ tuổi như vậy lại nắm giữ thực lực Thần Cảnh trung kỳ, cho dù ở trong Hoàng tộc họ Vũ cũng được xem là thiên tài võ đạo.

"Chị Nhu!"  
Phùng Tiểu Uyển nhìn thấy Thượng Quan Nhu thì lập tức ngạc nhiên.

Ban đầu khi còn ở Yến Đô, Thượng Quan Nhu vì muốn qua lại thân thiết với Dương Thanh đã chủ động tiếp cận người bên cạnh anh.

Phùng Tiểu Uyển được anh nhận làm em gái, tất nhiên cô ta cũng làm quen.

Thượng Quan Nhu cười dịu dàng với Phùng Tiểu Uyển: "Tiểu Uyển, chị đã thông báo với anh Thanh rồi, anh ấy tới ngay thôi.

Em cứ yên tâm, có bọn chị ở đây, tuyệt đối sẽ không để cho bất kỳ kẻ nào tổn thương tới em”.

Sau khi Phùng Tiểu Uyển nhìn thấy Thượng Quan Nhu đã rất vui mừng, nhưng nghĩ đến thân phận của Vũ Tử Dịch, tâm trạng trở nên vô cùng nặng nề.

"Anh ơi, anh thả tôi ra đi.

Chúng ta vẫn theo như lời đã nói trước đó, sau này hàng tháng tôi đều sẽ luyện đan dược giúp anh”.

Phùng Tiểu Uyển vội vàng nhìn về phía Vũ Tử Dịch nói.

Thượng Quan Nhu nghe thấy Phùng Tiểu Uyển nói vậy thì lập tức kinh ngạc.

Cô ta là người thừa kế Hoàng vị của Hoàng tộc họ Thượng Quan, tất nhiên hiểu rõ đan dược có ý nghĩa thế nào..



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.