Chương trước
Chương sau



Dương Thanh nhận lấy bản chép tay, chỉ có mấy tờ giấy nhưng nội dung trên đó lại làm anh cực kỳ ngạc nhiên.

Có thể nói, đây là một cuốn sách dạy cách điều phối nhịp thở, nội dung vô cùng ngắn gọn, có ghi chú tần suất và số lần hô hấp.

Dương Thanh cảm thấy ngạc nhiên là vì sau khi hô hấp theo cách trong sách mấy giây, anh có thể rõ ràng cảm giác được tim đập vững vàng hơn.

Thậm chí máu chảy trong cơ thể dường như cũng tăng tốc độ lên.

Mà có lẽ nói "dường như" cũng không phải, mà đó là sự thật.

Cùng lúc đó, một luồng khí thế mạnh mẽ lan tỏa ra khắp cơ thể Dương Thanh.

Tuy không thể giúp cảnh giới tăng thêm một bậc, nhưng Dương Thanh có thể khẳng định khí thế sau khi áp dụng phép hô hấp đã mạnh hơn rất nhiều.

Đồng thời, vì liên tục áp dụng cách thở này mà anh cũng cảm nhận được cơn đau đớn như giằng xé cả cơ thể, tựa như mỗi một tế bào đều bị cắt ra, sau đó phân chia thành tế bào mới dồi dào sức sống hơn.

"Thực lực càng mạnh thì khi sử dụng phép hô hấp này sẽ càng thấy đau, dừng lại thì không đau nữa".

Có lẽ Lý Trọng nhận ra Dương Thanh đang thấy đau nên giải thích: "Nhưng làm quen dần rồi thì cảm giác đau cũng biến mất thôi".

Thượng Quan Hoàng không được đọc cuốn sách chép tay nhưng cũng cảm thấy chấn động.

Lão ta nhận thấy được sự thay đổi của Dương Thanh, anh đã mạnh hơn trước.


Dương Thanh không dừng lại mà tiếp tục hít thở theo cách trên sách.

Lúc này đây, mỗi một vị trí trong cơ thể anh đều đang chịu cảm giác giày vò đến tận cùng, nhưng từ khi vượt qua tác dụng phụ do liều thuốc hoàn mỹ mang đến, chút nhức nhối này vẫn còn nằm trong phạm vi có thể chịu đựng.

Từng giây từng phút trôi qua, hết phút thứ năm, Dương Thanh mới khôi phục nhịp thở cũ.

Ngay thời điểm dừng áp dụng phép hô hấp kia lại, cơn đau trong cơ thể cũng nháy mắt tan biến.

Lòng Dương Thanh cực kỳ chấn động, mãi mà vẫn chưa thể lấy lại tinh thần.

Đây là lần đầu tiên anh gặp và nghe được cách hít thở nào huyền diệu như vậy.

Thật ra, lời giải thích của Lý Trọng chưa được đầy đủ.

Phép hô hấp này cũng có tác dụng rất lớn đối với cao thủ Siêu Phàm Cảnh.

Tuy không thể giúp thực lực tăng tiến một bậc, việc trải nghiệm và vượt qua cảm giác giằng xé đó trên thực tế cũng là một loại huấn luyện cho cơ thể.

Lý Trọng nói sau khi quen với cách thở mới thì sẽ không thấy đau nữa, là vì khi đó người sử dụng đã không còn mới lạ với huấn luyện, do đó cơn đau cũng biến mất.

Hay nói chính xác hơn, đây là phương pháp rèn luyện thân thể cơ bản nhất.

Trong quá trình cảnh giới tăng lên, độ mạnh thân xác của người luyện võ sẽ được tăng cường, dùng thêm phép hô hấp này sẽ giúp cơ thể đột phá đến cảnh giới cao hơn trước, vì vậy mới làm cho người ta có cảm giác thực lực đã tăng trưởng.

Có điều Dương Thanh cho rằng Lý Trọng không nói thật, hẳn là cuốn sách chép tay này chỉ là một phần, còn phần quan trọng nhất thì lão ta không nói cho anh biết.

Lý Trọng là chủ gia tộc tiền nhiệm của nhà họ Lý nhưng lại không phải thiên tài võ thuật gì.

Vào ba mươi năm trước, lão ta chỉ là một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, nhưng cảnh giới của ông lão bảy mươi tuổi này lại không ngừng đột phá trong vẻn vẹn ba mươi năm, đến sau khi được một trăm tuổi thì bước vào Siêu Phàm Tứ Cảnh.

Có lẽ nhìn khắp Chiêu Châu cũng không mấy người có tốc độ tăng tiến thực lực kinh khủng như vậy.

Hơn nữa, trong ba mươi năm đó, Lý Trọng luôn ở trong một căn phòng bí mật của nhà họ Lý để tu luyện.

Rõ ràng là trong mộ của cao thủ Siêu Phàm Cảnh lúc ấy có thứ tốt gì đó nên lão ta mới một mực bế quan tu luyện trong ấy.

Bản sao chép tay hướng dẫn cách hít thở này có lẽ chỉ là một phần lấy được từ trong mộ và đang được các cao thủ của nhà họ Lý sử dụng, Lý Trọng biết không lừa được Dương Thanh nên mới lấy ra.

"Cậu Thanh, cậu không sao chứ?"  
Lão ta tỏ ra lo lắng.


Dương Thanh suy ngẫm nhìn Lý Trọng mấy giây, nói một cách ẩn ý: "Lợi dụng phép hô hấp này để cảnh giới đi từ Thần Cảnh đỉnh phong lên đến Siêu Phàm Tứ Cảnh chỉ trong ba mươi năm, tiền bối cũng là thiên tài võ thuật đấy".

Người lão ta run lên, nét mặt hơi gượng gạo: "Cậu Thanh khen quá lời rồi!"  
Không biết do gặp ảo giác hay là Dương Thanh đã đoán ra được gì, Lý Trọng bỗng có chút hoảng loạn.

Thượng Quan Hoàng thì không nhận ra có gì khác thường, vẫn chưa hết ngạc nhiên vì phép hô hấp này, nhìn Dương Thanh với vẻ mặt đầy mong đợi.

Không làm Thượng Quan Hoàng thất vọng, anh ném bản chép tay cho lão ta rồi nói: "Hoàng Chủ làm thử xem, có lẽ cũng giúp ích cho ông đấy.

Sau khi giải quyết xong xuôi chuyện hôm nay, ông có thể chọn ra những người đáng tin cậy trong Hoàng tộc của mình để tu luyện phép hô hấp này".

"Cảm ơn cậu Thanh!", Thượng Quan Hoàng vội vàng cảm ơn.

Thấy Dương Thanh tự ý đưa bản chép tay cho lão ta như thế, tuy trong lòng hơi nhức nhối nhưng Lý Trọng không dám phản bác quyết định của anh, chỉ biết cười nói: "Sau này nếu có chỗ nào không hiểu, Hoàng Chủ cứ việc tìm tôi".

"Vậy thì cảm ơn tiền bối nhé!"  
Thế rồi Thượng Quan Hoàng áp dụng phép hô hấp, khí thế võ đạo lập tức tăng vọt.

Ban đầu đang ở bán bộ Siêu Phàm Cảnh, sau khi lão ta sử dụng phép hô hấp thì khí thế đã gần như sánh bằng cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh.

"Tuyệt! Tuyệt! Thật sự là quá tuyệt vời!"  
Trên mặt Thượng Quan Hoàng đầy vẻ kích động: "Tôi chưa từng nghe nói trên đời còn có phép hô hấp nào thần kỳ như thế.

Nếu người trong Hoàng tộc có thể dùng nó thì thực lực tổng thể sẽ nhanh chóng tăng tiến đáng kể".

Giữa lúc đó, mấy chục hơi thở võ đạo khủng bố thình lình đáp xuống Hoàng phủ Thượng Quan.

Vừa rồi Thượng Quan Hoàng còn cực kỳ kích động, lúc này nụ cười tắt lịm, nét mặt hết sức âm trầm: "Cuối cùng cũng tới rồi sao?"  
Vô số chiếc ô tô quý giá lần lượt tiến vào Hoàng phủ.


"Nơi này cấm người không phận sự, bất kì ai cũng không được phép tự ý xông vào!"  
Lính canh gác ở ngoài cửa trang nghiêm nói.

Tuy nhiên, người nọ vừa dứt lời thì một cao thủ Thần Cảnh lao vọt tới, đánh bay hắn chỉ bằng một đòn, lạnh giọng nói: "Hôm nay, nhà họ Đậu tôi cứ xông vào Hoàng phủ đấy!"  
Mấy chục chiếc xe ngang ngược xông vào trong.

Đậu Hầu, chủ gia tộc họ Đậu, đang ngồi trên một chiếc xe hơi, kích động nói: "Không ngờ cũng có lúc nhà họ Đậu ta có thể thay thế Hoàng tộc.

Sau hôm nay, Hoàng thành Thượng Quan sẽ được đổi lại thành Hoàng thành Đậu, nhà họ Đậu được vào Hoàng cung ở, tất cả mọi thứ ở đó sẽ đều thuộc về nhà họ Đậu!"  
Không lâu sau, đoàn xe trót lọt đi tới cửa Hoàng cung của Thượng Quan Hoàng.

Đậu Hầu xuống xe, mấy chục cao thủ Thần Cảnh sát sao theo sau.

"Đậu Hầu, ông thật là to gan, dám tự ý xông vào Hoàng phủ Thượng Quan!"  
Thượng Quan Tử Khiêm - bố của Thượng Quan Nhu, vẫn còn đang mặc bộ trang phục trong trận chiến ác liệt với nhà họ Lý.

Toàn thân ông ta toàn là máu, trông nhếch nhác vô cùng.

Sau lưng Thượng Quan Tử Khiêm chỉ có hai cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ thoạt nhìn đã bị thương nặng, còn những người khác đều chỉ có thực lực dưới Thần Cảnh hậu kỳ.

Đội hình thế này chẳng thế nào đối đầu với nhà họ Đậu được.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.