Chương trước
Chương sau





Lúc này, trong đôi mắt Dương Thanh đều sát khí mãnh liệt.

Lý Trọng không thể tránh được, chỉ có thể dồn hết sức chống đỡ.

Chỉ thấy hai cánh tay Lý Trọng đột nhiên giao nhau.

Đúng lúc này, Dương Thanh giẫm một chân về phía ngực lão ta.

"Bịch!"
Một tiếng động lớn vang lên, Dương Thanh đạp lên hai cánh tay đang giao nhau của Lý Trọng.

Anh vừa giẫm xuống, Lý Trọng cảm giác hai cánh tay của mình như muốn gãy.

Một sức mạnh đáng sợ đè hai cánh tay lão ta dính sát xuống ngực.

"Cầu xin cậu Thanh tha mạng!"
Cuối cùng Lý Trọng đã biết sợ, lớn tiếng cầu xin.

Người của Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý đều kinh ngạc đến ngây người khi nghe được tiếng cầu xin của Lý Trọng từ phía xa.

Không ai ngờ được người mạnh như Lý Trọng cũng thua Dương Thanh mới chỉ hai mươi tám tuổi!
Bọn họ chưa từng nghe qua thiên tài võ thuật nào trẻ tuổi như vậy.

Cả người Thượng Quan Hoàng đẫm đìa máu.

Trong lúc, Dương Thanh và Lý Trọng chiến đấu, lão ta cũng bị hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của nhà họ Lý quấn lấy.

Lão ta chấn động nhìn về phía Dương Thanh.


Thượng Quan Hoàng chợt nghĩ, nếu không phải lần trước Thượng Quan Nhu tới Yến Đô chủ động qua lại thân thiết với Dương Thanh, có lẽ lão ta cũng đối phó với Dương Thanh như Hoàng tộc họ Diệp?
"Giết!"
Dương Thanh nghe được lời cầu xin của Lý Trọng nhưng sát khí không hề giảm bớt, trái lại càng tăng lên, liên tục giẫm xuống.

"Bịch bịch bịch!!!"
Sau khi liên tiếp tấn công mấy lần, hai cánh tay giao nhau trước ngực Lý Trọng đã be bét máu thịt.

Nếu không phải lão ta đã bước vào cảnh giới Siêu Phàm, cơ thể được võ đạo tôi luyện thì cánh tay này đã gãy từ lâu rồi.

"Cầu xin cậu Thanh tha mạng, sau này tôi bằng lòng thần phục cậu, xin cậu tha mạng!"
Cảm nhận được khí tức trên người Dương Thanh càng thêm cuồng bạo, đáng sợ, Lý Trọng cũng sắp khóc rồi.

Nhiều năm qua, lão ta vẫn luôn điên cuồng tu luyện trong gian phòng bí mật dưới lòng đất do nhà họ Lý đặc biệt xây dựng, chưa từng ra ngoài.

Lão ta không ngờ mình mới ra đã gặp phải quái thai như Dương Thanh.

Bây giờ, Lý Trọng thật sự sợ rồi.

Lão ta sợ mình tốn bao nhiêu công sức mới đạt được thực lực như vậy, lại dễ dàng bị người ta giết chết.

Nếu cho Lý Trọng thêm một cơ hội, cho dù lão ta đứng nhìn nhà họ Lý bị phá hủy cũng tuyệt đối không ra tay.

Bây giờ thậm chí còn chưa ép được người bảo vệ quy tắc của Hoàng thành ra mà lão ta đã sắp bị Dương Thanh giết chết rồi.

Có thể tưởng tượng được trong lòng lão ta lúc này uất ức thế nào.

"Bịch!"
Lý Giang Hùng vội vàng lao tới quỳ ở dưới chân Dương Thanh, sợ hãi cầu khẩn: "Cậu Thanh, nhà họ Lý biết sai rồi, mong cậu tha cho chúng tôi một con đường sống.

Sau này nhà họ Lý chỉ nghe lệnh cậu, mong cậu tha cho cụ tổ nhà họ Lý chúng tôi”.

Lý Giang Hùng biết rất rõ, chỉ khi nào Dương Thanh tha thứ thì nhà họ Lý mới có cơ hội sống sót.

Sở dĩ bọn họ dám ra tay với Hoàng tộc Thượng Quan là vì có vũ khí bí mật Lý Trọng này.

Nếu lão ta bị giết chết, cho dù Dương Thanh khinh thường ra tay với bọn họ, Hoàng tộc cũng sẽ tiêu diệt bọn họ.

Cho nên mới nói, chỉ khi nào được Dương Thanh tha thứ thì nhà họ Lý mới có hi vọng tồn tại.

Các cao thủ Hoàng tộc họ Thượng Quan đều cảm thấy khó tin, đặc biệt là khi nhìn thấy được Lý Giang Hùng quỳ dưới chân Dương Thanh xin tha, thậm chí ngay cả cụ tổ nhà họ Lý cũng đang cầu khẩn.

Nhà họ Lý là gia tộc cuồng vọng thậm chí không để mắt tới Thượng Quan Hoàng, dám ra tay với Hoàng tộc, bây giờ cụ tổ và chủ gia tộc của bọn họ lại đang cầu xin một người thanh niên.

Nhưng nghĩ đến thực lực mà Dương Thanh biểu hiện ra, bọn họ cảm thấy mình có thể tiếp nhận được sự thật này.

Thượng Quan Nhu nhìn Dương Thanh, trong mắt không ngừng lóe lên ánh sáng kỳ lạ.

Phóng tầm mắt ra cả thế giới này, sợ rằng không có người đàn ông thứ hai nào như vậy.

Sau khi cô ta gặp được người cùng lứa xuất sắc như vậy, làm sao có thể thích người đàn ông khác được?

"Cậu Thanh, cậu tha cho nhà họ Lý đi!"
Đúng lúc này, Thượng Quan Nhu đột nhiên nhìn về phía người đàn ông cuồng bạo kia và nói.

Lời này vừa nói ra, mọi người đều thấy khó tin.

Ngay cả Thượng Quan Hoàng cũng chấn động, nhìn Thượng Quan Nhu nói: "Nhu Nhu, cháu...”
Trên gương mặt dính đầy máu của Thượng Quan Nhu hiện ra nụ cười quyến rũ: "Tuy cháu cũng muốn tiêu diệt nhà họ Lý nhưng nếu bên cạnh cậu Thanh có thể có thêm cao thủ như Lý Trọng cũng là một chuyện tốt”.

Lúc này Thượng Quan Hoàng mới hiểu được suy nghĩ của cô cháu gái mà mình yêu thương nhất.

Thượng Quan Hoàng trầm ngâm suy nghĩ một lát mới nói với Dương Thanh: "Cậu Thanh, nếu có thể thì cậu hãy cho Lý Trọng một cơ hội đi!"
Lý Giang Hùng cảm giác khó tin.

Lý Trọng đầy vết thương trên người cũng không thể tin nổi.

Hôm nay bọn họ tới tiêu diệt Hoàng tộc, không ngờ Hoàng tộc xin tha cho bọn họ.

Màu đỏ trong mắt Dương Thanh dần biến mất, sự cuồng bạo trên người cũng biến mất trong thời gian ngắn.

Mấy giây ngắn ngủi qua đi, Dương Thanh vốn như một con thú hoang đã bình tĩnh trở lại.

Lúc này, trông anh chỉ như một người thanh niên bình thường, làm gì còn vẻ hung ác tàn bạo vừa rồi?
Điều này làm mọi người kinh ngạc đến ngây người.

Bọn họ biết Dương Thanh dùng biện pháp đặc biệt cố tăng sức chiến đấu lên tới trạng thái ngang với Siêu Phàm Tứ Cảnh, vốn tưởng cách này có giới hạn về thời gian.

Thời gian vừa hết, cơ thể Dương Thanh sẽ chịu ảnh hưởng cực lớn, nhưng bây giờ xem ra không phải vậy.

Sau khi loại bỏ trạng thái cuồng bạo, Dương Thanh đã khôi phục lại cảnh giới võ thuật ban đầu.

"Lý Trọng, tôi có thể cho ông một con đường sống nhưng từ nay về sau ông phải xem tôi là chủ.

Nếu ông dám phản bội, tôi tuyệt đối sẽ không tha!"
Dương Thanh bình tĩnh nhìn về phía Lý Trọng nói.

Chỉ mấy câu nói có vẻ bình thản như vậy lại khiến toàn thân Lý Trọng giá lạnh.


Lão ta không hề nghi ngờ, nếu mình dám phản bội, Dương Thanh sẽ giết chết không hề do dự.

Hơn nữa lão ta tin tưởng Dương Thanh có thực lực này.

Lý Trọng có thể còn sống đã thấy vô cùng thỏa mãn, sao dám không nhận lời Dương Thanh?
"Cậu Thanh yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không phản bội.

Từ nay về sau, cậu chính là chủ nhân của tôi! Tôi bằng lòng làm bất cứ chuyện gì cho cậu!"
Lý Trọng vội vàng tỏ thái độ.

Lão ta đã sợ muốn vỡ mật, thật sự không dám phản bội.

"Lý Trọng, ông hãy nhớ kỹ lời ông nói đấy.

Nếu để tôi biết ông dám phản bội cậu Thanh, tôi sẽ đích thân tiêu diệt nhà họ Lý!"
Thượng Quan Hoàng cũng nhìn về phía Lý Trọng uy hiếp.

"Hoàng Chủ cứ yên tâm, nếu Lý Trọng tôi đã thần phục cậu Thanh thì chắc chắn sẽ không thay lòng”.

Lý Trọng nhìn về phía Thượng Quan Hoàng, nói với vẻ cảm kích: "Cảm ơn Hoàng Chủ và cô Nhu đã xin tha cho tôi!"
Thượng Quan Hoàng không nói gì.

Thượng Quan Nhu vừa cười vừa nói: "Tiền bối nói quá lời rồi.

Nếu ông đã thần phục cậu Thanh, vậy sau này Hoàng tộc và nhà họ Lý là người một nhà”.

.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.