Dương Thanh híp mắt nhìn chằm chằm Long Hoàng.
Chỉ cần lão ta dám ra tay, anh sẽ không nương tay.
Thậm chí anh đã bắt đầu do dự, dù Long Hoàng lựa chọn từ bỏ Hoàng vị cũng không biết có thể tha được không.
Một khi giữ lại loại người này, sợ là sẽ trở thành nguy hiểm tiềm tàng, sớm muộn cũng có ngày gây họa cho anh.
Một luồng sát khí như có như không tỏa ra từ người anh.
“Thiên Vũ cẩn thận!”
Long Tấn vội lao tới che chắn trước người Long Thiên Vũ.
Trong số những người đang có mặt, e là chỉ có Long Thiên Vũ có thể dễ dàng bị Long Hoàng lấy mạng.
Đương nhiên Long Thiên Vũ cũng ý thức được chuyện này.
Hắn ta đằng đằng sát khí nhìn Long Hoàng, nghiến răng nói: “Nếu ông đồng ý nhường ngôi, tôi có thể tha cho ông món nợ giết bố tôi!”
Không phải Long Thiên Vũ không muốn trả thù cho bố, mà là biết rõ dù Long Hoàng có gây ra tội ác không thể tha thứ, giết chết bố hắn ta thì vẫn là ông nội của hắn ta.
Quan trọng nhất là với cảnh giới hiện giờ của Long Hoàng, một kẻ mới đột phá Thần Cảnh như hắn ta không hề có cơ hội trả thù.
Nghe thấy thế, trong mắt Long Phúc hiện vẻ tán thưởng, lên tiếng nói: “”Long Kỳ, ý cậu thế nào?”
“Cháu không thể nhường ngôi!”
Long Hoàng bỗng nhiên ngẩng đầu đáp.
“Cậu nói gì?”
Đến cả Long Phúc cũng tưởng mình nghe lầm, kinh ngạc hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/2758594/chuong-1310.html