Nhìn dấu tay trên bàn họp, đám giám đốc điều hành sợ mất mật, nét mặt của ai cũng đầy hãi sợ.
Những tay giám đốc đi theo Hoàng Lỗi càng kinh hoàng hơn, thân thể run rẩy không kìm lại được.
Họ đều là người bình thường, chưa từng chính mắt nhìn thấy sức mạnh của người luyện võ.
Mà nếu để họ được chứng kiến sức mạnh chân chính của anh thì có khi còn sợ hơn.
"Dương Thanh, mày đúng là ngông cuồng!"
Giữa lúc đó, đột nhiên có một giọng nói lạnh lùng vang lên ở cửa phòng họp.
Một người trung niên đi vào, sau lưng còn có một ông lão tóc hoa râm.
Người trung niên vừa lên tiếng là Hoàng Lỗi, Dương Thanh vừa nhìn đã nhận ra.
Còn ông lão tóc bạc sau lưng ông ta thì mang trên mình khí thế của một cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong.
Rõ ràng ông lão này là người của nhà họ Tưởng ở Hoàng thành Long, nếu không thì một cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong không thể đi theo sau Hoàng Lỗi như tùy tùng thế được.
"Có tôi ở đây, không ai có thể đuổi mọi người đi!"
Hoàng Lỗi nhìn thẳng vào mắt Dương Thanh, hiển nhiên ông ta nói câu này với những giám đốc điều hành đã chọn theo mình.
"Hoàng Lỗi!"
Lạc Bân giận dữ quát: "Ông có biết mình đang nói gì không?"
"Ông câm miệng lại cho tôi!"
Hoàng Lỗi nói: "Đừng nghĩ rằng Dương Thanh đã quay lại là có thể ra mặt giúp ông.
Để ông đây nói cho mà nghe, Dương Thanh không về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/2758560/chuong-1296.html