Chương trước
Chương sau



Nhất thời, các cao thủ nhà họ Trương đều quỳ xuống, không ngừng dập đầu xin tha.

Trái lại, người nhà họ Lục vẫn đứng yên tại chỗ, vẻ mặt chấn động, đầu óc đờ đẫn.

Bọn họ không biết chuyện gì vừa xảy ra, chỉ thấy người mạnh mẽ như thần tiên lần lượt chết ở nhà họ Lục.

Lục Nguyên Thông thoáng ngây người rồi mới lấy lại tinh thần, lập tức mừng như điên.

Lão không biết rốt cuộc là ai đã âm thầm ra tay giải quyết cao thủ nhà họ Trương.

Nhưng lão biết đối phương đang giúp nhà họ Lục.

Bây giờ, Lý Sơn bị giết, nhà họ Lý cũng tương đương với bị tiêu diệt.

Trương Quỳnh bị dọa cho són ra quần, quỳ xuống xin tha.

Sau này còn ai ở Ninh Châu dám đắc tội nhà họ Lục nữa?
"Trương Quỳnh, ông cũng có ngày hôm nay à?"
Lục Nguyên Thông đắc ý, phá lên cười.

Lúc này Trương Quỳnh mới nhìn về phía Lục Nguyên Thông.


Ban đầu lão ta tới là vì cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong trong lời đồn đại của nhà họ Lục nhưng bây giờ còn chưa gặp được đối phương.

Sợ rằng cao thủ nhà họ Lục không phải thực lực Vương Cảnh đỉnh phong mà là Thần Cảnh.

Trương Quỳnh nghĩ tới đây, vội vàng cầu xin Lục Nguyên Thông: "Ông chủ Lục, tôi biết sai rồi, cầu xin ông nói giúp với vị đại nhân kia, sau này nhà họ Trương chúng tôi bằng lòng thần phục nhà họ Lục, Ninh Châu đều do ông định đoạt!"
Vừa rồi còn là Lục Nguyên Thông quỳ xuống xin Trương Quỳnh tha nhưng bây giờ đã ngược lại.

Lục Nguyên Thông không mấy kích động.

Lão biết rõ, nếu cao thủ vừa âm thầm ra tay giúp đỡ nhà họ Lục không hiện thân thì rõ ràng không muốn để cho bọn họ biết thân phận.

Hơn nữa, lão không biết thái độ của đối phương thế nào, sao dám nói tha cho nhà họ Trương?
Về phần Dương Thanh, lão chưa từng nghĩ tới anh.

Dù sao Dương Thanh quá trẻ.

Lão thấy thực lực của anh cùng lắm là Vương Cảnh đỉnh phong, tuyệt đối không thể là Thần Cảnh được.

"Hừ! Có bằng lòng tha cho ông hay không không phải do tôi quyết định mà là do vị đại nhân kia!"
Lục Nguyên Thông lạnh lùng nói.

Cho dù lão muốn giết Trương Quỳnh nhưng người trong bóng tối kia không ra tay, lão cũng không dám!
Qua mười phút vẫn không thấy người trong bóng tối giết cao thủ nhà họ Trương, Trương Quỳnh mới ý thức được đối phương chỉ giết hai cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong và có thể đã tha nhà họ Trương.

"Xem ra, vị đại nhân kia đã bỏ qua cho chúng ta rồi”.

Trương Quỳnh tự an ủi, sau đó nhìn về phía Lục Nguyên Thông nói: "Ông chủ Lục, vậy tôi có việc phải đi trước, nếu sau này có gì cần nhà họ Trương chúng tôi giúp đỡ, ông cứ việc nói”.

Lão ta vừa dứt lời, không chờ Lục Nguyên Thông nói gì đã vội vàng rời đi.

Chẳng mấy chốc, người nhà họ Trương đều đi hết.

Lục Nguyên Thông đứng yên tại chỗ và cảm giác như mình đang nằm mơ.

Không ngờ hai cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong bị giết chết ngay trước mắt lão như vậy.


"Bố!"
Lục Xuyên đi tới, kích động nhìn về phía Lục Nguyên Thông: "Bố, qua hôm nay, còn ai dám động vào nhà họ Lục chúng ta nữa?"
Lục Nguyên Thông bảo mọi người rời đi, sau đó dẫn theo Lục Xuyên quay vào phòng.

"Con nói xem, rốt cuộc là ai giúp chúng ta giết hai cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong nhà họ Trương?"
Sau khi vào trong phòng, Lục Nguyên Thông nói với vẻ nghiêm trọng.

Lục Xuyên nghiêm mặt: "Bố, bố nói xem có phải là cao thủ của gia tộc phía sau cậu nhỏ không?"
"Hả?"
Lục Nguyên Thông hơi kinh ngạc.

Vừa rồi Lục Xuyên cũng nghi ngờ, rốt cuộc là ai có thể giết chết hai cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong trong nháy mắt, đã thế còn không hề xuất hiện.

"Cậu nhỏ trẻ đã nắm giữ thực lực Vương Cảnh đỉnh phong, thế lực sau lưng cậu nhỏ chắc chắn không đơn giản.

Con đoán chắc chắn là gia tộc sau lưng cậu nhỏ đã tìm được cậu nhỏ nên vừa rồi mới ra tay, hẳn là cao thủ âm thầm bảo vệ cậu nhỏ đã làm”.

Lục Xuyên nghiêm mặt nói.

Lục Nguyên Thông chợt hiểu ra: "Thì ra là thế!"
Cùng lúc đó, Trương Quỳnh đã dẫn người quay về gia tộc.

Trong trang viên nhà họ Trương, hai thi thể của cao thu Vương Cảnh đỉnh phong được đặt trong một đại sảnh.

Trong đại sảnh còn có ba lão già tóc bạc trắng đang ngồi trên vị trí chủ tọa.


Lúc này, ai nấy đều phẫn nộ.

Trương Quỳnh quỳ trước mặt ba người, thấp thỏm lo âu nói: "Ba vị đại nhân, tất cả những lời tôi nói đều là sự thật.

Nhà họ Lục có một cao thủ thần bí, đối phương còn chưa hiện thân đã giết chết hai cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong”.

Ba người im lặng rất lâu.

Lão già ngồi phía bên trái đột nhiên nhìn lão già ngồi giữa, nghiêm giọng nói: "Bạch Vương, sợ là nhà họ Lục này có cao thủ Thần Cảnh thật, cho dù không phải Thần Cảnh thì thực lực của đối phương ít nhất cũng là bán bộ Thần Cảnh”.

"Ông nói xem, tiếp theo Liên minh Tam Vương chúng ta nên xử lý chuyện này thế nào?"
Ông lão phía bên phải lạnh lùng nói: "Tiết Vương, còn phải hỏi Bạch Vương nên xử lý chuyện này thế nào à? Chỉ là một gia tộc nhỏ ở Ninh Châu làm sao có thể có cao thủ Thần Cảnh được?"
"Mã Vương, ý ông là sao?"
Tiết Vương lạnh giọng hỏi.

Mã Vương lạnh lùng đáp: "Cho dù nhà họ Lục có cao thủ che chở, nhiều nhất cũng chỉ là bán bộ Thần Cảnh.

Bây giờ cả ba Vương chúng ta đều đã bước vào bán bộ Thần Cảnh, chúng ta cứ dẫn cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong của Liên minh Vương tộc cùng tới nhà họ Lục”.

"Tôi không tin ba Vương của Liên minh Vương tộc chúng ta ra tay, nhà họ Lục còn có thể ngăn cản được?"



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.