“Á…”
Đúng lúc này, tiếng hét kinh ngạc của một cô gái bỗng vang lên: “Chị, ở đây… ở đây có người, hình như chết… chết rồi!”
Một cô gái trẻ mặc đồ thể thao, không trang điểm đang lắp bắp với vẻ sợ hãi.
“Chắc anh ấy còn sống, chị vừa thấy ngón tay anh ấy cử động mà”.
Một cô gái trẻ khác cũng mặc đồ thể thao nói với vẻ bất an.
“Chị, hình như anh ta bị thương, chúng ta có cần cứu anh ta không ạ?”
Cô gái nhỏ hơn do dự: “Ở đây không có camera, nhỡ anh ta chết, liệu người nhà của anh ta có đổ cho chúng ta không thế?”
“Chắc không đâu!”
Cô gái lớn hơn lập tức nói với vẻ kiên định: “Thiên Thiên, cứu một mạng người hơn xây tháp bảy tầng, nếu chúng ta đã gặp anh ấy thì đừng nghĩ nhiều nữa, tìm cách đưa anh ấy xuống núi thôi!”
“Vâng ạ!”
Thiên Thiên vội đáp.
Cô gái lớn hơn tên Lục Tinh Tuyết, còn cô gái kia là em họ cô ta - Mục Thiên Thiên.
Tuy Ninh Sơn là ngọn núi cao nhất Ninh Châu, nhưng may mà vẫn có đường lớn vòng quanh núi, chỉ có điều con đường lên đỉnh núi không được trải nhựa.
Hai chị em phải tốn rất nhiều công sức thì mới đưa được Dương Thanh xuống khỏi đỉnh núi, đến con đường vòng quanh núi.
“Phù!”
Hai chị em thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/2758466/chuong-1248.html