Chương trước
Chương sau





Lời của Đoàn Vô Nhai khiến Mã Siêu nhanh chóng bình tĩnh trở lại.

      Anh ta nhìn Đoàn Vô Nhai một lúc lâu, sau đó mới cất lời: “Cháu tin tưởng được chú, nhưng không thể tin tưởng Hoàng tộc họ Đoàn!”  
      Đoàn Vô Nhai lập tức im lặng.

      Đương nhiên ông ta hiểu tình anh em giữa Mã Siêu và Dương Thanh sâu nặng bao nhiêu, bây giờ Dương Thanh hôn mê bất tỉnh, có thể tỉnh lại hay không cũng không thể đoán trước được.

      Nếu ông ta đưa Dương Thanh đến Hoàng tộc họ Đoàn, ai có thể đảm bảo thần y của Hoàng tộc họ Đoàn chịu ra tay cứu giúp hay không?  
      Cho dù chịu, Đoàn Hoàng sẽ đồng ý sao?  
      Dương Thanh có thể gặp nguy hiểm nữa không, Mã Siêu cũng không dám chắc được.

      “Chú có thể đảm bảo với cháu nhất định sẽ không để cậu Thanh gặp nguy hiểm!”  
      Đoàn Vô Nhai nghiêm túc nói, sau đó tiếp tục: “Không giấu diếm gì cháu, chú bây giờ là người có thiên phú võ thuật mạnh nhất trong Hoàng tộc họ Đoàn, cũng là người thừa kế Hoàng tộc họ Đoàn”.

      “Có thể nói ở Hoàng tộc họ Đoàn, ngoại bố chú Đoàn Hoàng ra, mọi người đều phải nghe theo lệnh của chú, nếu cháu tin tưởng chú thì nên tin chú có thể bảo vệ được cậu Thanh”.

      Mã Siêu có thể cảm nhận được Đoàn Vô Nhai thật sự muốn giúp đỡ Dương Thanh, nhưng anh ta hiểu rất rõ tình hình bây giờ, thực lực Dương Thanh thể hiện ra lúc trước nhất định sẽ bị bốn Hoàng tộc biết.

      Dương Thanh còn trẻ như vậy đã có thực lực đấu với cao thủ Siêu Phàm Cảnh, chính là một tồn tại như kho báu với những gia tộc hàng đầu.

      Còn trẻ tuổi mà đã có thiên phú võ thuật đáng sợ như thế, chắc hẳn dù là cao thủ Thần Cảnh nào cũng muốn tìm hiểu bí mật trên người Dương Thanh.


      Dù Đoàn Vô Nhai đáng tin tưởng, nhưng dẫu sao thời gian bọn họ quen biết còn quá ngắn, nhiều nhất chỉ mới có một ngày hôm nay thôi.

      Dù ai cũng không thể đảm bảo nếu để Đoàn Vô Nhai đưa Dương Thanh đi sẽ xảy ra chuyện gì.

      “Xin lỗi!”  
      Mã Siêu áy náy nói.

      Anh ta không dám lấy mạng sống của Dương Thanh ra mạo hiểm.

      Đoàn Vô Nhai còn muốn kiên trì: “Siêu, chú có thể hiểu nỗi lo lắng của cháu, nhưng cháu cũng phải hiểu tình hình của cậu Thanh bây giờ rất nguy hiểm, rốt cuộc có thể tỉnh lại hay không đều không đoán trước được”.

      “Chậm trễ càng lâu, cậu Thanh sẽ càng nguy hiểm, ngay cả thần y nhỏ cũng không thể cứu chữa, chẳng lẽ cháu còn muốn đợi nữa sao?”  
      Nghe Đoàn Vô Nhai nói xong, Mã Siêu hơi dao động, anh ta theo bản năng nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển.

      Trên khuôn mặt tái nhợt yếu ớt của Phùng Tiểu Uyển tràn đầy vẻ không cam lòng, còn nồng đậm đau thương.

      “Anh Siêu, em đã cố gắng hết sức rồi, thật sự không biết lúc nào anh Thanh có thể tỉnh lại”.

      Phùng Tiểu Uyển đỏ mắt nói với Mã Siêu.

      Mã Siêu lập tức cảm thấy cực kỳ áp lực, theo suy nghĩ của anh ta, Phùng Tiểu Uyển chính là người duy nhất có thể chữa khỏi cho Dương Thanh.


      Nhưng bây giờ, dường như hy vọng duy nhất này đã tan vỡ rồi.

      Anh ta cũng không biết rốt cuộc Hoàng tộc họ Đoàn có thể chữa khỏi cho Dương Thanh không, anh ta chỉ biết một khi Dương Thanh đi tới Hoàng tộc họ Đoàn, tình cảnh sẽ cực kỳ nguy hiểm.

      Nhưng nếu không đến Hoàng tộc họ Đoàn, tiếp tục chậm trễ nữa, tình trạng của Dương Thanh có thể sẽ chuyển biến xấu đi không?  
      Anh ta cảm thấy cực kỳ mâu thuẫn, không muốn để Dương Thanh đến Hoàng tộc họ Đoàn, lại muốn để Dương Thanh đến Hoàng tộc họ Đoàn.

      Đoàn Vô Nhai cũng không nói thêm gì nữa, ông ta thật sự muốn để thần y của Hoàng tộc họ Đoàn chữa khỏi cho Dương Thanh, trong cuộc đấu võ giành ngôi Vương của Yến Đô trước đó, Dương Thanh để ông ta một mình đối mặt với sáu cao thủ Thần Cảnh, thật ra là vì rèn luyện võ thuật của ông ta.

      Bây giờ tuy ông ta chưa đột phá Thần Cảnh đỉnh phong, nhưng ông ta có thể cảm nhận được mình đã cách Thần cảnh đỉnh phong rất gần rồi.

      Nếu không có Dương Thanh, sẽ không có ông ta bây giờ, nói không chừng ông ta đã bị cao thủ của Hoàng tộc họ Long ám sát rồi.

      Ông ta cảm thấy Dương Thanh có ơn với mình, cho nên ông ta không muốn Dương Thanh chết, chỉ thế mà thôi.

      “Được, cháu đồng ý để chú đưa anh Thanh đi!”  
      Một lúc lâu sau đó, cuối cùng Mã Siêu cũng lên tiếng.

      Nếu không phải không còn sự lựa chọn nào khác, sao anh ta có thể đồng ý được?  
      Đoàn Vô Nhai cũng hơi bất ngờ, không ngờ Mã Siêu lại thật sự đồng ý, trong mắt còn có mấy phần cảm động, rõ ràng là Mã Siêu đã tin tưởng ông ta mới có thể đưa ra quyết định như vậy.


      “Cháu yên tâm, cho dù chú có liều cái mạng này cũng nhất định sẽ không để bất cứ một ai làm hại đến cậu Thanh!”  
      Đoàn Vô Nhai cực kỳ kiên định nói.

      Mã Siêu gật đầu: “Cháu tin tưởng chú!”  
      “Cháu muốn đến Hoàng tộc họ Đoàn cùng chú không?”  
      Đoàn Vô Nhai bỗng nhiên hỏi thêm.

      Mã Siêu lắc đầu không chút do dự, chợt mỉm cười: “Anh Thanh không có ở đây, cháu muốn bảo vệ người nhà của anh ấy thay anh ấy, nếu anh Thanh thật sự gặp nguy hiểm gì…”  
      Nói đến đây, Mã Siêu chợt dừng lại, sau khi im lặng hai giây, trong mắt anh ta hiện lên ánh sáng hung ác, cực kỳ cứng rắn nói: “Nếu anh Thanh xảy ra chuyện, cháu sẽ không đi báo thù, cháu sẽ trốn đi, nghĩ cách khiến mình trở nên mạnh mẽ”.

      Lời anh ta nói cực kỳ lạnh lẽo, ngay cả Đoàn Vô Nhai cũng cảm thấy lạnh sống lưng.

      Đương nhiên Đoàn Vô Nhai hiểu không phải Mã Siêu đang uy hiếp mình, mà là nói lời xuất phát từ đáy lòng thôi.

      Mã Siêu lấy thực lực Thần Cảnh sơ kỳ, dùng hết thủ đoạn sẽ có thể đấu một trận với cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, quan trọng là anh ta còn rất trẻ, thiên tài võ thuật như vậy, nếu cho anh ta thời gian, nhất định có thể hơn cả Thần Cảnh đỉnh phong.

      “Cháu yên tâm, chú nhất định sẽ không để xảy ra chuyện như thế đâu!”  
      Đoàn Vô Nhai nghiêm túc nói.

      Mã Siêu gật đầu, trong mắt mang theo chút cầu xin, thành khẩn nói: “Nhờ cả vào chú!”  
      “Được!”  
      Đoàn Vô Nhai gật đầu.

      “Chuyện này không nên chậm trễ, bây giờ chú dẫn anh Thanh đến Hoàng tộc họ Đoàn ngay đi!”  
      Mã Siêu thúc giục.


      “Không thành vấn đề, bây giờ chú sẽ sắp xếp mọi chuyện, để đảm bảo sau khi đến Hoàng tộc họ Đoàn, cậu Thanh có thể được chữa trị ngay lập tức!”  
      Đoàn Vô Nhai dứt khoát lấy điện thoại ra, bắt đầu tự mình sắp xếp.

      Nhìn thấy Đoàn Vô Nhai có lòng như vậy, Mã Siêu cũng yên tâm hơn.

      Sau đó, Đoàn Vô Nhai đưa Dương Thanh đi, còn để hai cao thủ Thần Cảnh của Hoàng Tộc họ Đoàn lại Yến Đô, âm thầm bảo vệ người nhà của Dương Thanh.

      Mã Siêu cũng không từ chối, dù sao tình hình Yến Đô bây giờ rất gay go, ai cũng không thể đảm bảo sau khi Dương Thanh không còn ở đây, mấy “con chuột” trốn trong bóng tối sẽ không có ý đồ xấu với người nhà của Dương Thanh.

      Cùng lúc đó, một chiếc máy bay tư nhân chậm rãi đáp xuống tại sân bay quốc tế Yến Đô.

      Gần như chưa được bao lâu, lại có hai chiếc máy bay tư nhân đáp xuống.

      “Bạch Vương!”  
      “Mã Vương!”  
      “Tiết Vương!”  
      Trên mỗi một chiếc máy bay tư nhân đều có mấy cao thủ võ thuật đi xuống, sau khi nhìn thấy nhau thì đều cất tiếng chào hỏi.

      Ba nhóm người này là ba vị Vương của Liên minh Vương tộc đích thân dẫn cao thủ trong gia tộc đến Yến Đô.

      “Nhiều năm trôi qua, cuối cùng chủ Vương tộc chúng ta cũng đến Yến Đô một lần nữa rồi!”  
      Bạch




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.