Chương trước
Chương sau





"Không có gì đâu! Ra ngoài đi!"  
      Dương Thanh bảo thư ký ra ngoài, sắc mặt cực kỳ âm trầm.

      Lúc này hơi thở của Dương Thanh đang rất hỗn loạn, ban đầu anh định liên lạc với Phùng Tiểu Uyển nhưng chợt phát hiện ra trong cơ thể mình có một sức mạnh cuồng bạo đang cuộn trào.

      Sau vài giây ngắn ngủi, ngón tay đang nhuộm sang màu đen từ từ khôi phục lại màu da vốn có.

      "Đây là..."  
      Dương Thanh giật mình nhận ra cảm giác choáng váng khi mới bị trúng độc thế mà đã biến mất.

      Rõ ràng là độc đã được giải.

      "Là liều thuốc hoàn mỹ!"  
      Dương Thanh lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra.

      Vừa rồi đúng là anh đã quá mất cảnh giác, không ngờ có người bỏ thuốc độc vào trong thư mời khiến mình bị trúng độc.

      Với cảnh giới võ thuật hiện giờ, độc dược bình thường hoàn toàn không thể làm gì được Dương Thanh, khả năng tự chữa lành sẽ giải độc giúp cho anh.

      Thế mà chất độc bên trong thư mời lại có tác dụng ngay lập tức, đủ để thấy kẻ chủ mưu lợi hại ra sao.


      Nhưng dù có thế nào anh cũng không ngờ độc lại được giải nhanh như vậy.

      "Tiểu Uyển, vừa rồi anh bị trúng độc..."  
      Dương Thanh nhanh chóng gọi cho Phùng Tiểu Uyển, nghe nói anh bị trúng độc thì cô ta rất lo lắng, Dương Thanh vội vàng an ủi: "Yên tâm, anh không sao rồi".

      "Anh Thanh, rốt cuộc đã có chuyện gì vậy? Anh uống thuốc giải độc chưa?"  
      Bấy giờ Phùng Tiểu Uyển mới bình tĩnh lại nhưng vẫn rất sốt ruột, đồng thời cô ta cũng cảm thấy nghi ngờ.

      Dương Thanh kể lại chuyện một lượt, sau khi anh nói xong, Phùng Tiểu Uyển im lặng một lúc rồi nặng nề nói: "Anh Thanh, liều thuốc hoàn mỹ anh dùng có tác dụng quá mạnh".

      "Theo em thấy, ảnh hưởng nó gây ra có thể là rất nhỏ, thậm chí còn có ích cho anh nhưng cũng chính vì vậy mà em càng không yên tâm hơn".

      "Tác dụng càng mạnh thì khi xảy ra tác dụng phụ sẽ càng khó kiểm soát".

      Đây cũng là điều Dương Thanh lo lắng, liều thuốc hoàn mỹ có hiệu quả mạnh đến thế nào, người trải nghiệm trực tiếp như anh rõ ràng nhất.

      Ngay cả thủ lĩnh Hồng Trần là một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong mà cũng không thể chịu đựng được công hiệu của liều thuốc hoàn mỹ, hoàn toàn mất kiểm soát, cuối cùng cơ thể nổ tung rồi chết.

      Bây giờ, cơ thể Dương Thanh đang bị liều thuốc này biến đổi, nhìn thì có vẻ có xu hướng tốt hơn, thậm chí anh còn có thể cảm giác được thực lực của mình đang tăng lên.

      Nhưng càng mạnh, hơi thở trong cơ thể càng cuồng bạo.

Nếu có một ngày anh thật sự không thể khống chế được cơ thể thì phải làm sao?  
      Nghĩ đến đây, Dương Thanh bất chợt vô cùng hốt hoảng đối với tương lai của mình.

      "Anh Thanh, anh đừng lo, em nhất định sẽ nghĩ cách để chữa khỏi bệnh của anh!"  
      Phùng Tiểu Uyển kiên định nói.

      "Được, anh tin em!"  
      Dương Thanh đáp.

      Cúp máy, anh cầm thư mời lên lần nữa.

Chất độc bên trong đã bị triệt tiêu ngay lần đầu tiên anh chạm vào, bây giờ bức thư này đã không còn chất độc nào nữa.

      "Cuộc chiến xưng Vương ở Yến Đô?"  
      Khi đọc được nội dung bức thư, Dương Thanh nhíu mày.


      Nội dung trong bức thư rất đơn giản, chỉ có một câu mời anh tham gia cuộc đấu võ giành ngôi Vương của Yến Đô, thời gian tổ chức cuộc thi là vào ba ngày sau.

      Ngoài câu mời và thời gian ra thì không còn thông tin nào khác.

      "Đến bọn Hoàng tộc cũng mất kiên nhẫn rồi à?"  
      Dương Thanh lạnh lùng cười, hai mắt nổi lên sát ý.

      Mặc dù trên bức thư không ghi rõ người mời là ai nhưng anh cũng đoán ra được chuyện này có liên quan đến Hoàng tộc.

      Thực lực hiện giờ của Dương Thanh đang ở trình độ nào về cơ bản đã hoàn toàn bại lộ, mặc dù tính đến thời điểm này chỉ từng có tranh chấp với Hoàng tộc họ Long nhưng những Hoàng tộc khác chắc chắn cũng đã nắm bắt cặn kẽ tình hình.

      Chỉ là, bọn họ nghĩ rằng mình đã nắm rõ Dương Thanh thật sao?  
      Đồng thời, không chỉ Dương Thanh mà cao thủ đứng đầu của các nơi trên Chiêu Châu cũng nhận được thư mời.

      Cuộc đấu võ Yến Đô chỉ cấm Hoàng tộc và Vương tộc, những người khác vẫn cho phép tham gia.

      Trong lúc nhất thời, cao thủ hàng đầu khắp Chiêu Châu tấp nập tụ hội về Yến Đô.

      "Anh Thanh!"  
      Mã Siêu tức tốc đến gặp Dương Thanh, trong tay đang cầm một bức thư mời giống hệt, âm trầm nói: "Anh Thanh, anh cũng nhận được thư mời đúng không?"  
      Anh gật đầu, lấy thư mời ra, hỏi: "Cậu không sao chứ?"  
      Mã Siêu lắc đầu, nghi hoặc hỏi: "Em thì có chuyện gì được?"  
      "Không có gì!"  
      Dương Thanh lắc đầu.

      Xem ra người bỏ độc vào trong thư mời chỉ nhằm vào một mình anh.

      "Anh Thanh, anh có biết rốt cuộc là ai dám tổ chức cuộc đấu võ giành ngôi Vương của Yến Đô này không? Rõ ràng là chỉ mũi dùi về phía anh mà!"  

      Mã Siêu nổi giận đùng đùng nói.

      Anh ta rất hiểu Dương Thanh không muốn Đế Thôn xuất thế như thế nào, thế mà bây giờ lại có kẻ muốn ép nó tiến vào tầm mắt của mọi người.

      Nếu cuộc chiến xưng Vương của Yến Đô này được tổ chức, dù anh có tham gia hay không đều không thể thoát khỏi kết quả cuối cùng, đó là Đế Thôn xuất thế!  
      Nét mặt của Dương Thanh vẫn bình tĩnh, chợt hỏi Mã Siêu: "Cậu có thể trở về trạng thái cao nhất trong vòng ba ngày không?"  
      Anh ta gật đầu: "Hẳn là không thành vấn đề đâu ạ, có Tiểu Uyển chữa trị mà, chắc chắn em sẽ ổn thôi".

      Vừa dứt lời thì Mã Siêu sực nhận ra điều gì, kinh ngạc thốt: "Anh Thanh, chẳng lẽ anh định bảo em tham gia cuộc đấu võ giành ngôi Vương của Yến Đô?"  
      Dương Thanh đứng dậy đi đến cửa sổ sát đất, nhìn ra bên ngoài, thản nhiên nói: "Cậu có cho rằng chúng ta thật sự có thể ngăn cản một kẻ tổ chức được một cuộc chiến xưng Vương Yến Đô thế này không?"  
      Sau một lúc suy tư, Mã Siêu lắc đầu đáp: "Đối phương rõ ràng có chuẩn bị, theo như em được biết thì toàn bộ Chiêu Châu hễ là cao thủ có thực lực trên Vương Cảnh thì đều được mời".

      "Khắp Chiêu Châu, người có cảnh giới võ thuật đạt đến Vương Cảnh phong chừng không dưới con số mấy chục ngàn, cao thủ có thể đến Yến Đô dự thi ít nhất có hơn ngàn người".

      "Tất cả mọi người đều hướng về ngôi Vương của Yến Đô, dĩ nhiên cũng có người chỉ đến để xem cho vui".

      "Nếu dám cản trở cuộc đấu võ này diễn ra thì dù là ai cũng sẽ bị phản đối dữ dội".

   




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.