Chương trước
Chương sau





Nghe Long Khôn nói vậy sắc mặt Long Càn và Long Thiên Vũ nhất thời trắng bệch.

      Tổng cộng có mấy chục chiến vực, nhưng trong đó bốn biên giới lớn là mạnh nhất, mà trong bốn biên giới lớn đó biên giới phía Bắc là đứng đầu.

      Tướng quân biên giới phía Bắc càng là truyền thuyết.

Ngoài mấy thế lực đứng đầu Chiêu Châu ra, không ai biết được.

      Dù như vậy nhưng ngoài một số nhân vật nòng cốt của bộ tư lệnh chiến vực cùng với tướng sĩ của biên giới phía Bắc ra, có rất ít người gặp được Dương Thanh, thậm chí cả chủ của Hoàng tộc cũng chưa người nào gặp được anh.

      "Long Khôn, chuyện này rất quan trọng đối với Hoàng tộc họ Long, ông có chắc Dương Thanh chính là Dương Bất Bại – Tướng quân biên giới phía Bắc không?"  
      Long Càn nghiêm túc hỏi.

      Long Thiên Vũ cũng cắn chặt răng nhìn Long Khôn.

      Long khôn gật đầu: "Tôi chắc chắn!"  
      "Ông cũng chưa từng gặp mặt Tướng quân biên giới phía Bắc, cũng chưa từng giao đấu với người này, ông dựa vào đâu để xác định một người mới chỉ có hai mươi tám tuổi lại là Tướng quân biên giới phía Bắc chứ?"  
      Long Càn không cam lòng, cắn răng hỏi.

      "Cậu ta là cao thủ biên giới phía Bắc, mà trùng hợp là Tướng quân của biên giới phía Bắc là một người rất trẻ.

Cậu ta chỉ dựa vào cây bút ký tên đã có thể giết tôi dễ dàng, vậy ông nói thử xem nếu cậu ta không phải là Tướng quân biên giới phía Bắc thì cậu ta là ai?"  
      "Hơn nữa, nghe nói dưới Tướng biên giới phía Bắc còn có chín vị Vương.


Những người này không ai có thực lực đến bán bộ Thần Cảnh, nhìn chung đều là Vương Cảnh trung kỳ và hậu kỳ nhưng chín người này lại có thể bùng nổ sức chiến đấu bán bộ Thần Cảnh ".

      "Người giao đấu với điện hạ trước đó chính là người anh em của Dương Thanh, thậm chí còn trẻ hơn Dương Thanh.

Vốn dĩ cậu ta cũng chỉ có thực lực Vương Cảnh trung kỳ nhưng lại có thể bùng nổ sức chiến đấu của bán bộ Thần Cảnh".

      "Hơn nữa sau đó, thực lực của cậu ta đột phá đến Vương Cảnh hậu kỳ, mà lúc này sức chiến đấu của cậu ta đã có thể bộc phát đến Thần Cảnh sơ kỳ".

      "Ông thử nói cho tôi biết, nếu Mã Siêu không phải là một trong chín vị Vương, vậy cậu ta là ai?"  
      Long Khôn hỏi tới tấp.

      Từng lời từng chữ của Long Khôn như nhát búa nặng nề đập vào lồng ngực Long Thiên Vũ.

      Long Càn cũng hoàn toàn ngây người, những bí mật mà Long Khôn nói, có lẽ đến cả năm Vương tộc lớn cũng không biết, nhưng những người trong Hoàng tộc bọn họ đều biết rõ như lòng bàn tay.

      Dương Thanh và Mã Siêu cũng đều là cao thủ xuất thân từ biên giới phía Bắc.

      Dương Thanh có thể giết cao thủ Thần Cảnh trung kỳ trong chớp mắt.

      Mã Siêu có thể bùng nổ sức chiến đấu bán bộ Thần Cảnh trong khi thực lực chỉ mới đạt tới cảnh giới Vương Cảnh trung kỳ.

      Tất cả những điều này đều chỉ để chứng minh Mã Siêu chính là một trong chín vị Vương biên giới phía Bắc còn Dương Thanh chính là Dương Bất Bại - Tướng quân biên giới phía Bắc trong lời đồn.

      "Thì ra là như vậy!"  
      Sắc mặt Long Càn xám như tro tàn.


      Vốn dĩ trước khi đến Yến Đô, lão ta còn muốn được thể hiện tài năng, chuẩn bị đến Yến Đô sẽ giúp Long Thiên Vũ trả thù Dương Thanh.

      Nhưng bây giờ lão ta mới biết suy nghĩ của mình nực cười cỡ nào.

      Tướng quân biên giới phía Bắc là ai?   
      Đó là nhân vật có thể sánh ngang với chủ Hoàng tộc.

      Dù Long Hoàng có tự mình đến đây, cũng chưa chắc dám trêu chọc Tướng quân biên giới phía Bắc.

      Còn lúc này Long Thiên Vũ chỉ thấy sực lực cả người như bị rút cạn.

      Hắn ta biết, đời này hắn ta không còn hy vọng tìm Dương Thanh và Mã Siêu trả thù nữa rồi.

      "Bây giờ chúng ta nên làm sao đây?"  
      Long Càn nhìn Long Khôn hỏi.

      "Báo cáo cho Long Hoàng biết, làm việc theo sự sắp xếp của Long Hoàng".

      Long Khôn nói xong lập tức gọi điện thoại cho Long Hoàng.

      Long Hoàng đang ở Hoàng thành Long cách xa Yến Đô, sau khi nghe điện thoại của Long Khôn đã đoán ra được mọi thứ.

      "Liên quan đến việc của Dương Thanh sao?"  

      Long Hoàng hỏi thẳng.

      Những thủ hạ mà lão ta sai làm việc chưa từng chủ động liên lạc với lão ta, nhất là cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Long.

      Nhưng lần này Long Khôn - một trong hai cao thủ Thần Cảnh do lão ta phái đi Yến Đô lại gọi điện thoại cho lão ta, tất nhiên là vì chuyện của Yến Đô rồi.

Mà chuyện khiến lão ta lo lắng nhất trong chuyên đi đến Yến Đô lần này chính là Dương Thanh.

      Long Khôn trầm giọng nói: "Long Hoàng, tôi đã xác định Dương Thanh chính là Tướng quân biên giới phía Bắc, không những vậy bên cạnh cậu ta còn có một trong chín vị Vương biên giới phía Bắc có sức chiến đấu Thần Cảnh sơ kỳ..."  
      Sau đó Long Khôn lại kể lại chuyện đã xảy ra ở phòng khám Ái Dân một lần nữa.

      Long Hoàng vẫn yên tĩnh nghe, mãi đến khi Long Khôn nói xong, lão ta mới thở dài một hơi: "Lần này cuộc chiến tranh giành Đế Thôn, sợ là Hoàng tộc họ Long khó có phần rồi".

      "Long Hoàng, vậy bây giờ chúng ta nên làm gì?"  
      Long Khôn nói: "Dương Thanh không giết tôi, mà chỉ dùng bút ký tên up hiếp tôi, thiết nghĩ cậu ta cũng không muốn làm kẻ thù với Hoàng tộc họ Long".

      Long Hoàng im lặng một hồi rồi gằn giọng: "Thông báo cho nhà họ Long ở Yến Đô nói là Hoàng tộc họ Long đồng ý nhận bọn họ trở về, ngoài ra..."  
      Long Hoàng thoáng im lặng, sau đó lại nói tiếp: "Ngoài ra, bảo Long Thiên Vũ đến nhà xin lỗi!"  
      "Cái gì? Bảo điện hạ đến nhà xin lỗi?"  
      Long Khôn cũng sững sờ: "Là xin lỗi nhà họ Long sao?"  
      "Có vấn đề gì không?"  
      Long Hoàng vô cùng bình tĩnh hỏi ngược lại.

      "Long Khôn không dám! Tôi báo cho điện hạ ngay đây!", Long Khôn vội nói.

      Long Thiên Vũ ở bên cạnh sau khi nghe được cuộc nói chuyện của Long Hoàng và Long Khôn sắc mặt xanh mét.

Hắn ta đường đường là lớp con cháu xuất sắc nhất đời thứ ba của Hoàng tộc họ Long thế mà lại phải đi đến một nhánh đã bị Hoàng tộc họ Long vứt bỏ suốt trăm năm để xin lỗi sao?  
      Sau khi cúp điện thoại Long Khôn bỗng không biết nên nói với Long Thiên Vũ thế nào.


      Một lúc lâu Long Thiên Vũ bỗng cười tự giễu nói: "Cuối cũng cũng tại tôi tự hủy hoại mình!"  
      "Điện hạ!"  
      Long Khôn hơi không nỡ.

      Sắc mặt của Long Càn cũng cực kỳ nghiêm túc.

      Lúc Long Hoàng bảo Long Thiên Vũ đi xin lỗi, đã để lộ một tin tức vô cùng quan trọng, đó là Long Thiên Vũ đã bị vứt bỏ.

      Nhưng bọn họ cũng hiểu rõ sự tàn khốc của Hoàng tộc.

Là con cháu của Hoàng tộc, nếu bản thân không có năng lực chắc chắn sẽ trở thành vật hy sinh trong cuộc chiến tranh giành quyền lực.

      Bây giờ căn cơ võ thuật của Long Thiên Vũ đã bị phá hủy, chỉ có thần y hàng đầu mới có giúp hắn ta thể khôi phục được như trước đây.

      Còn trong Hoàng tộc họ Long, không chỉ có mỗi đứa cháu Long Thiên Vũ này, hơn nữa còn có mấy người thiên phú võ thuật không kém Long Thiên Vũ bao nhiêu, thậm chí còn mạnh hơn hắn ta.

      Chỉ vì Long Thiên Vũ là cháu đích tôn, thiên phú võ  thuật hơn người, cảnh giới võ thuật lại cao nhất, vì vậy mới có thể chiếm vị trí đầu trong đám cháu Hoàng tộc.

      Nhưng bây giờ hắn ta gần như bị đá khỏi đám con cháu Hoàng tộc họ Long rồi.

      Sắc mặt của Long Khôn và Long Càn cũng hết sức khó coi.

Trong Hoàng tộc họ Long bọn họ luôn ủng hộ Long Thiên Vũ, bây giờ Long Thiên Vũ bị loại bỏ khỏi trung tâm quyền lực, cũng báo trước tâm huyết mấy chục năm của bọn họ đã đổ sông đổ biển.

      "Điện hạ, cậu




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.