Tần Đại Dũng đã nghĩ cách ứng phó từ trước, nói mọi chuyện đều do lỗi của mình.
Khó khăn lắm mới lừa được Tần Y, Tần Thanh Tâm lại tới.
Trông thấy tình trạng thê thảm của Tần Đại Dũng, cô cũng bật khóc nức nở.
“Được rồi, đừng khóc nữa.
Không phải đã giải quyết xong hết rồi sao? Chỉ có vài vết thương ngoài da thôi, so với những vết thương của Dương Thanh trên chiến trường có đáng là gì chứ?”
Tần Đại Dũng lại lôi Dương Thanh ra làm lá chắn, hai cô gái mới dần bình tĩnh lại.
“Bố ở bệnh viện ăn uống đầy đủ còn có người chăm sóc.
Các con đều có công việc của mình, đừng tới đây nữa.
Các con tới còn ảnh hưởng bố nghỉ ngơi”.
Tần Đại Dũng lại nói.
“Nhưng mà…”
Tần Y đang định lên tiếng lại bị Tần Đại Dũng nói chen ngang: “Nhưng nhị cái gì?
“Các con cũng không phải bác sĩ, ở lại có chữa bệnh cho bố được không?”
“Bố vốn đang rảnh rỗi, bây giờ nằm viện không chăm được Tiêu Tiêu đã áy náy lắm rồi.
Nếu còn chậm trễ thời gian của các con, bố thà chết đi cho xong”.
“Hiện giờ các con đều rất quan trọng với tập đoàn Nhạn Thanh, vẫn còn nhiều nhân viên cần các con nuôi.
Nếu các con vì việc riêng mà làm chậm trễ sự phát triển của tập đoàn Nhạn Thanh, các con có xứng đáng với nhân viên của tập đoàn, xứng đáng với Dương Thanh không?”
Tần Đại Dũng tỏ vẻ tức giận nói.
Hai chị em Tần Thanh Tâm và Tần Y liếc mắt nhìn nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/2758054/chuong-1057.html