Quan Vương vừa dứt lời, tất cả đều sợ ngây người.
Quan Hồng Nghị lại càng không thể tin nổi: “Bố!”
Nhưng Quan Vương không thèm liếc nhìn ông ta, ánh mắt tràn đầy thất vọng.
Sau một hồi kinh ngạc, Quan Trấn Hải vội vàng đáp: “Vâng!”
Ông ta bước tới nhìn chằm chằm Quan Hồng Nghị: “Đại vương tử, có chơi có chịu! Quan Vương đã có lệnh, ông hãy phục tùng đi!”
“Dương Thanh, mày khinh người quá đáng!”
Quan Hồng Nghị đỏ bừng mắt gầm lên, ánh mắt tràn đầy sát khí.
Nếu ông ta có cơ hội lấy mạng Dương Thanh, chắc chắn sẽ không nương tay.
“Làm đi!”
Quan Vương quát lớn.
Quan Trấn Hải xông tới trước mặt Quan Hồng Nghị, vung nắm đấm ra.
“Răng rắc!”
Tiếng xương gãy thanh thúy vang lên, một cánh tay của Quan Hồng Nghị lập tức gãy lìa.
Ngay sau đó lại vang lên tiếng xương gãy.
Cánh tay còn lại của ông ta cũng gãy nát.
Quan Hồng Nghị không hề kêu rên một tiếng, chỉ nhìn chằm chằm Dương Thanh, ánh mắt căm hận đáng sợ.
“Trong thẻ này có một trăm tỷ!”
Quan Vương phi một chiếc thẻ đen khác của ngân hàng Thế Giới về phía Dương Thanh.
Dương Thanh sảng khoái đón lấy, giống như số tiền này vốn phải thuộc về anh.
Vũ Ninh cũng rất hưng phấn.
Dương Thanh càng tỏ ra mạnh mẽ, ông ta càng vui vẻ.
Dù sao ông ta vì Dương Thanh chống lại Vương tộc họ Quan chính là một ván cược.
Đến cả Quan Vương cũng phải thỏa hiệp, chứng tỏ giá trị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/2757919/chuong-992.html