Thấy Vũ Văn Bân cho thêm một viên đạn vào súng, Dương Thanh chỉ cười lạnh, như thể đang chế giễu hành động của anh ta.
"Xong chưa? Xong rồi thì tao tiếp tục nhé!", Dương Thanh cười hỏi.
Trong mắt anh, Vũ Văn Bân đã là người chết.
Bây giờ chỉ cần Tần Y được cứu, anh sẽ ra tay luôn.
Không biết Tần Đại Dũng đã bị treo bao lâu.
Ông ấy vốn bị thương nặng, giờ đã ngất đi rồi.
"Tiếp tục đi!"
Vũ Văn Bân cắn răng.
Theo kế hoạch của anh ta, Dương Thanh đã bị anh ta chơi chết rồi, không ngờ Dương Thanh lại may mắn đến thế, bắn hơn hai mươi phát vẫn không sao.
"Cạch!"
"Cạch!"
...
Dương Thanh nhanh chóng xoay ổ quay rồi nổ súng, động tác hết sức liền mạch.
Chỉ trong thoáng chốc, anh lại bắn thêm mười mấy phát nhưng vẫn không nghe thấy tiếng súng vang lên.
Rốt cuộc Vũ Văn Bân cũng nhận ra có gì đó không ổn, xác suất tử vong là một phần ba, trượt liên tục mười mấy phát, chắc chắn có vấn đề.
"Ngừng tay!"
Anh ta bỗng quát lớn, cử người lấy lại súng lục để kiểm tra xem sao.
"Cậu Bân, khẩu súng này không có vấn đề gì ạ".
Sau khi kiểm tra xong, tên đàn em trầm giọng nói.
Sắc mặt Vũ Văn Bân trở nên vô cùng khó coi, anh ta cứ tưởng súng có vấn đề, nhưng trên thực tế lại không sao hết.
Chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/2757154/chuong-597.html