“Nhà họ Lâm muốn khai chiến, nhà họ Diệp không ngại đánh!”, Diệp Mạn kiêu ngạo đáp.
Nghe thấy thế, Lâm Thiên Trạch lập tức luống cuống.
Nhà họ Lâm và nhà họ Tôn chỉ tạm thời liên thủ mà thôi.
Nếu nhà họ Diệp đấu với nhà họ Lâm, chỉ e nhà họ Tôn sẽ thừa cơ bỏ chạy.
So với việc cùng liên thủ với nhà họ Lâm đối đầu nhà họ Diệp, đứng ngoài quan sát sẽ giúp nhà họ Tôn đạt được lợi ích lớn hơn nhiều.
“Anh Lâm yên tâm, nhà họ Tôn đã quyết định liên thủ với nhà họ Lâm, đương nhiên sẽ cùng tiến cùng lùi.
Nếu phải khai chiến, chúng tôi sẽ tham gia”.
Dường như Tôn Húc cảm nhận được lo lắng của Lâm Thiên Trạch, vội vàng hứa hẹn.
“Hai người đàn ông hợp sức ức hiếp một người phụ nữ, đúng là vô liêm sỉ”.
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng tràn ngập châm chọc chợt vang lên.
Mọi người trông thấy một bóng dáng trung niên chậm rãi cất bước đi tới.
Người đó chính là Vũ Văn Cao Dương, chủ gia tộc Vũ Văn.
Bên cạnh ông ta chính là Vương Thành, người được Dương Thanh nâng đỡ lên vị trí người thừa kế.
Gặp lại Vũ Văn Cao Dương, cảm xúc của Dương Thanh cực kỳ bình thản, giống như nhìn thấy một người xa lạ.
“Vũ Văn Cao Dương, ông cũng định nhúng tay vào sao?”
Lâm Thiên Trạch lạnh giọng hỏi.
Tôn Húc cũng trừng mắt nhìn Vũ Văn Cao Dương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/2757127/chuong-584.html