Không ai ngờ Diệp Mạn lại âm thầm bồi dưỡng mười mấy cao thủ.
Ban đầu Dương Thanh cũng cảm nhận được sự tồn tại của đám người này nhưng không nghĩ là người của Diệp Mạn nên bây giờ cũng hơi ngạc nhiên.
Chỉ là như vậy càng tốt, anh đỡ phải ra tay.
Đây vốn là việc riêng của nhà họ Diệp, nếu Dương Thanh tùy tiện nhúng tay vào lỡ bất cẩn giết chết ai đó cũng không biết phải ăn nói với Tần Thanh Tâm thế nào.
Anh chỉ cần bảo vệ Diệp Mạn bình yên vô sự là được.
"Diệp Mạn, con muốn làm phản sao?"
Diệp Kế Tông sững sờ, khuôn mặt già nua hằn lên những nếp nhăn tràn đầy tức giận.
"Tất cả là tại ông ép tôi.
Nếu không phải tại ông, tại sao mọi việc lại ra nông nỗi này?"
"Nếu không có tôi, nhà họ Diệp có thể chiếm đoạt được nhà họ Tề sao?"
"Nếu không chiếm đoạt được nhà họ Tề, sợ là nhà họ Diệp đã bị đá khỏi tám gia tộc đứng đầu Yến Đô từ lâu rồi".
"Tôi cũng là dòng chính của nhà họ Diệp.
Gia tộc có quy định phụ nữ không được làm chủ gia tộc không?"
Diệp Mạn lạnh lùng nói, ánh mắt sắc bén liếc nhìn đám người nhà họ Diệp.
Những người bị bà ta nhìn tới đều vô thức cúi đầu, không ai có can đảm nhìn thẳng vào bà ta.
"Tuy trong quy định của gia tộc không cấm phụ nữ làm chủ nhưng đây là luật bất thành văn, mấy trăm năm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/2757105/chuong-572.html