Lữ Mông phun ra một ngụm máu, mặt mũi trắng bệch.
Ông ta chỉ thấy ruột gan mình như đảo lộn.
Lúc chiến với Mã Siêu, dù Mã Siêu chịu đánh nhiều hơn nhưng một đấm cuối cùng của Mã Siêu quá mạnh, vượt qua cả tổn thương ông ta gây ra cho Mã Siêu.
“Muốn tôi gia nhập Hiệp hội Võ thuật sao?”
“Còn muốn ban cơ hội cho tôi?”
“Ông xứng sao?”
Mã Siêu bước từng bước về phía Lữ Mông, mỗi bước lại chất vấn một câu.
Ba câu hỏi liên tiếp khiến mặt Lữ Mông tái mét, giống như bị vả mặt.
Mã Siêu chịu nhiều đòn tấn công mạnh như vậy vẫn có thể mạnh hơn, nhưng ông ta thì không.
Một đấm của Mã Siêu có thể khiến ông ta bị thương nặng, thực lực giảm không phanh.
Ông ta biết rõ bản thân đã bại trận, nếu còn đấu tiếp chỉ sợ sẽ phải bỏ mạng ở đây.
Mã Siêu đã mạnh như vậy, trong xe còn Dương Thanh vẫn chưa ra tay.
Lữ Mông chợt có một suy nghĩ khiến ông ta cực kỳ kinh hãi.
Mã Siêu đã mạnh đến thế này, Dương Thanh là người được Mã Siêu đi theo, rốt cuộc Dương Thanh mạnh tới mức nào?
Cậu ta không chịu ra mặt là vì khinh thường đấu với mình sao?
Ông ta nắm rõ tư liệu về Dương Thanh như lòng bàn tay, nhưng giờ đây chợt phát hiện đây chỉ là bề nổi.
Ông ta là cao thủ xếp thứ tám của Hiệp hội Võ thuật lại không địch lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/2757084/chuong-562.html