Quả nhiên, nghe thấy Dương Thanh nói thế, trên khuôn mặt tươi cười của Vương Thành xuất hiện vẻ kinh ngạc.
"Dương Thanh, trò đùa này không vui đâu".
Vương Thành cười ha hả: "Nể tình anh em nhiều năm, tôi có thể xem như chưa nghe thấy gì, nhưng nếu cậu còn nói thế nữa thì tôi không khách khí với cậu đâu đấy".
Tuy Vương Thành đang cười nhưng Dương Thanh không hề nghi ngờ về tính chân thực trong lời nói của hắn ta.
"Nếu anh cam lòng thật thì đã không bồi dưỡng nhiều cao thủ như thế".
Dương Thanh nói bằng giọng nghiền ngẫm.
Lời anh nói khiến Vương Thành kinh hãi.
Những năm gần đây, Vương Thành đã âm thầm bồi dưỡng rất nhiều cao thủ, trừ người thân tín nhất bên cạnh, hắn ta chưa từng nói chuyện này với ai.
Không ngờ Dương Thanh lại biết.
"Dương Thanh, cậu nói linh tinh gì vậy?"
"Nơi đây là Yến Đô, phải cẩn trọng trong lời ăn tiếng nói, bằng không chết thế nào cũng không biết đâu".
"Nếu cậu đến thăm tôi thì tôi rất hoan nghênh, nhưng nếu không phải, mời cậu rời khỏi club của tôi ngay lập tức!"
Mặt Vương Thành lạnh tanh, rõ ràng đã thực sự tức giận.
Dương Thanh đến tìm Vương Thành vì muốn giúp hắn ta trở thành người thừa kế của gia tộc Vũ Văn, sao có thể dễ dàng bỏ cuộc chứ?
"Nếu anh không muốn thế thì tôi sẽ gọi cho gia tộc Vũ Văn luôn, để báo cho họ biết ở ba tầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/2757009/chuong-535.html