Ngay sau đó, một tiếng kêu thảm thiết vang vọng toàn bộ sảnh tầng một.
Tất cả mọi người đều sững sờ.
Những lời Tống Lỗi vừa nói, bọn họ đều đã nghe rõ, cũng biết chú của Tống Lỗi chính là phó tổng giám đốc tập đoàn Nhạn Thanh, Tống Húc Dương.
Một kẻ có chỗ dựa lớn như vậy lại bị người ta bẻ gãy cổ tay ngay trước mặt bao người.
"Anh Thanh, sao các anh lại đánh người ngay tại đây thế?"
Sau mấy giây kinh ngạc ngắn ngủi, Hàn Phi Phi lập tức hoảng loạn, sốt ruột thúc giục: "Anh Thanh, các anh đi mau đi, phải rời khỏi tập đoàn Nhạn Thanh ra thẳng sân bay, rời khỏi Yến Đô ngay.
Nếu chú của Tống Lỗi biết, các anh không đi nổi nữa đâu".
Hàn Phi Phi biết ở tỉnh Giang Bình, Dương Thanh có địa vị rất cao, nhưng cô ta không biết ở Yến Đô, Dương Thanh có thân phận gì.
Lúc này, cô ta chỉ muốn Dương Thanh mau chóng rời khỏi đây.
Bởi vì sau lưng tập đoàn Nhạn Thanh chính là gia tộc Vũ Văn, Tống Húc Dương lại là người do dòng chính của gia tộc này dìu dắt lên.
Người của Dương Thanh đánh Tống Lỗi tàn phế, nhất định gia tộc Vũ Văn sẽ ra mặt bênh vực, Dương Thanh muốn rời khỏi đây cũng khó.
Thấy Hàn Phi Phi hốt hoảng, Dương Thanh chỉ lắc đầu cười nói: "Yên tâm, ở tập đoàn Nhạn Thanh này còn chưa có ai làm gì được anh đâu!"
"Mày...
mày dám bẻ gãy tay tao, tao muốn...
muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/2756979/chuong-522.html