Giá khởi điểm chỉ hơn 100 triệu mà lại bán được tận một tỷ rưỡi, gấp mười lăm lần, có thể tưởng tượng được sự kinh ngạc của đám đông.
Ai cũng nhìn về phía Hoàng Chính bằng ánh mắt ngạc nhiên.
Nhưng có nhiều người nhìn ông ta như đang nhìn kẻ ngu hơn.
Tuy miếng đất ở bờ Đông sông Lão Long có vẻ rất rộng nhưng sức chứa cũng không được bao nhiêu.
Cho dù xây thêm một trang viên Hoa Hồng thì cũng không thể lãi được một tỷ rưỡi.
Gần như có thể khẳng định, cho dù ông ta làm gì với miếng đất đó thì cũng lỗ chắc rồi.
Hoàng Chính nói sẽ xây nghĩa trang công cộng cũng chỉ vì muốn ép Dương Thanh cúi đầu trước nhà họ Hoàng mà thôi.
Nhưng không ngờ ông ta lại kích động tới mức báo giá một tỷ rưỡi.
“Chú Chính, tận một tỷ rưỡi đấy! Chú hào phóng thật, chẳng biết sau khi chuyện này được truyền về Yến Đô, người ta sẽ thấy nhà họ Hoàng ra sao nhỉ?”
“Người thừa kế của nhà họ Hoàng chi một tỷ rưỡi để mua miếng đất nhỏ trị giá 100 triệu ư?”
“Chú nói xem, liệu người ta có nghĩ người thừa kế của nhà họ Hoàng nông cạn không thế?”
Diệp Tiêu Điệp bỗng cười hì hì.
Lời cô ta nói như con dao đâm mạnh vào tim Hoàng Chính.
Đám đông xung quanh cũng nhìn ông ta với vẻ mặt kỳ lạ.
Hoàng Chính chỉ thấy mặt mình nóng rực, thầm thấp thỏm lo âu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/2756866/chuong-466.html