Chiếc xe Audi A6 màu đen lao vun vút về Châu Thành.
Châu Ngọc Thúy ngồi ở hàng ghế sau bị một người áo đen canh giữ không ngừng run rẩy.
Tuy đã rời khỏi Giang Hải một lúc lâu nhưng lời uy hiếp của Dương Thanh vẫn văng vẳng bên tai bà ta.
Hiện giờ, bà ta đột nhiên thông suốt, nhớ ra rất nhiều chuyện.
Cộng thêm dáng vẻ cung kính của Hàn Sương với Dương Thanh, bà ta mới ý thức được mình đã sai lầm ngay từ đầu.
Giờ đây, Dương Thanh không còn là thằng nghèo kiết xác đến cả năm trăm nghìn chữa bệnh cho mẹ cũng không có như trước nữa.
“Kít!”
Chợt chiếc xe phanh gấp giữa đường.
“Á…”
Đầu của Châu Ngọc Thúy đập thẳng vào lưng ghế phía trước, đau đớn hét lên.
Hàn Sương lạnh lùng nhìn chằm chằm ba chiếc Jeep chặn lại phía trước.
Mấy người đàn ông áo đen đứng ở đầu xe đều nhìn xe của cô ta.
“Lái xe kiểu gì vậy?”
Châu Ngọc Thúy khó chịu phàn nàn.
Bà ta vừa ngẩng đầu liền trông thấy bốn tên áo đen chặn đường, mặt mũi lập tức tái nhợt.
“Bọn… bọn họ là ai?”
Châu Ngọc Thúy run rẩy hỏi, nhưng không ai thèm đáp lại.
“Chị Sương, làm sao bây giờ?”
Tên tài xế nghiêm mặt hỏi Hàn Sương.
Anh ta và người đang trông chừng Châu Ngọc Thúy ở ghế sau đều là cao thủ do Quan Chính Sơn đưa tới.
Hàn Sương tiện tay nắm lấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-o-re-chang-re-chien-than-bat-bai-chien-than/2756472/chuong-286.html