Thiên Trì, Bạch Sơn ở Đông Bắc.
Bùm!
Hồ nước Thiên Trì trong vắt như gương bỗng vang lên âm thanh cực lớn.
Một bóng đen cường tráng bay lên trời, nhảy ra khỏi hồ.
Rầm!
Cả người ướt đẫm đáp vào bờ.
Phùng Linh Nguyệt vội vã chạy đến.
“Chủ nhân, tìm được chưa?”
Trần Thái Nhật mỉm cười gật đầu, lấy một thứ hình vuông từ thắt lưng ra.
“Em nhìn này, đây là cái cuối cùng rồi”.
“Ngọc Tỷ?” Phùng Linh Nguyệt hết sức kinh ngạc, cẩn thận quan sát Trấn Quốc Khí được đào từ trong Thiên Hồ ở Bạch Sơn.
Một miếng ngọc tỷ lớn hình vuông màu đen còn lộ ra màu xanh đậm, mang theo phong cách cổ xưa, vị trí góc trên có một phần bị vỡ được sửa sang lại bằng vàng.
Cả miếng ngọc tỷ giản dị, không xa hoa nhưng lại nghe loáng thoáng âm thanh của chém giết.
Mặt ấn của ngọc tỷ có khắc tám chữ lớn.
Thuận theo lệnh trời, tồn tại mãi mãi.
Trần Thái Nhật cũng cảm thán.
“Ai mà ngờ lại có thể nhìn thấy được Hoa Hạ Truyền Quốc Tỷ đã mất hơn hai nghìn năm chứ? Xem ra vận mệnh của Hoa Hạ rất hưng thịnh”.
Anh cầm điện thoại gửi đi một tin nhắn.
Chưa đến hai phút, bộ chỉ huy của Hội Trường Thành đã trả lời lại.
“Tập hợp ở trụ sở chính, mười món hợp nhất”.
Trần Thái Nhật và Phùng Linh Nguyệt không dám chậm trễ, hai người cấp tốc chạy về thành phố Hàm An.
…
Ở trụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659344/chuong-364.html