Kẻ cao to như người ngoài hành tinh này, khóe miệng toét ra, từ trên cằm kéo ra một lỗ hổng lớn, chỉ thiếu chút nữa là đến tận mang tai.
Giọng nói của nó đầy chế giễu và khinh miệt.
“Ngôn ngữ của đám người Trái Đất bọn mày chẳng có tý hàm lượng kỹ thuật nào, chỉ có mấy nghìn từ cấu thành, học vớ vẩn là biết, có gì mà khó chứ? Thần linh cao quý như bọn tao cũng có lúc cần giao tiếp với lũ kiến mà”.
Dứt lời, nó chỉ vào Trần Thái Nhật.
“Người phàm kia, tao thấy mày cũng có chút tiềm năng, nếu chịu khuất phục dưới uy nghiêm của thần linh thì mày sẽ được thăng hoa vào thời khắc tận thế, tránh được tai họa bị phán xử. Mày hãy nghĩ đi, tao cho mày một cơ hội làm chó”.
Trần Thái Nhật kinh ngạc.
Mẹ kiếp, lần đầu tiên anh thấy có kẻ phách lối như vậy.
Vừa câu mở đầu đã muốn kẻ địch làm chó sao?
Mẹ kiếp, ông đây lớn lối cũng chưa từng vênh váo như vậy.
“Mày từ đâu đến? Đến mặt đất làm gì? Có mục đích gì?”
Trần Thái Nhật không quan tâm đến sự ngông cuồng của đối phương, mà hỏi liên tiếp mấy câu, chỉ mong có thể moi được nhiều thông tin hơn.
Toàn thân người lửa bỗng hiện lên ánh sáng màu đỏ sẫm, giống như một lớp lửa mỏng đắp trên da.
“Nguồn gốc tội lỗi của loài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659334/chuong-354.html