Khu vực mặt đất bùng nổ Nam Vệ.
Vô số ánh sáng trắng chói mắt như sao băng giáng từ trên trời xuống.
Mọi người không có tâm trạng thưởng thức cảnh đẹp ở vịnh Nam Vệ.
Khoảng một trăm kilomet gần vịnh đã được chính phủ sơ tán từ lâu, được đặt là khu vực cấm.
Cũng may người dân ở đây cũng không nhiều, họ lấy danh nghĩa sửa đường để di tản, công việc được tiến hành rất thuận lợi.
Hội Trường Thành đã phát cảnh báo, tất cả những võ sĩ đỉnh cao trên toàn Hoa Hạ đều cùng lúc nhận được mục tiêu của mình.
Vịnh Lam Thủy, bãi biển Hoàng Kim.
Các võ sĩ trên cấp Minh đều có mặt đầy đủ, họ phát hiện đội hình hôm nay khác hẳn với trước kia.
Là những người có võ lực cấp cao, bọn họ đều đã biết sẽ có thêm một khu vực mặt đất bùng nổ.
Vốn họ cũng rất tò mò, không biết mình sẽ được phân đến đâu trấn thủ.
Nhưng đến đây nhìn.
Ủa?
Sao tất cả đều ở đây thế này?
Kết giao sinh tử, kề vai chiến đấu nhiều năm, mọi người đã sớm quen biết nhau.
Chín người cấp Long, mười tám người cấp Minh, tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, đều tỏ vẻ sửng sốt.
“Anh Tôn, chẳng phải anh là người Vệ Tân sao? Đi bộ cũng có thể đến Bộc Hải, sao anh lại bị phân đến Nam Vệ thế này?”
“Tôi cũng không rõ! Tôi tưởng bên Bộc Hải đã đủ người chứ, sao mấy người các anh cũng đến đây thế này?”
“Anh Tần! Nhà anh gần, anh đến vịnh mấy ngày rồi?”
“Mấy ngày á? Tôi với Lương Nhất Diệu, Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659331/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.