Genko và Trần Thái Nhật đã hơn một tuần chưa gặp nhau rồi.
Một ngày không gặp cứ ngỡ ba thu.
Đặc biệt là Genko, khuôn mặt đỏ bừng như trái đào chín đã lâu, thanh tú và quyến rũ.
“Chủ nhân, Genko rất nhớ anh”.
Trần Thái Nhật không nói gì, nhẹ nhàng kéo người đẹp Đông Đảo vào trong lòng.
“Thời gian này cô cực khổ rồi”.
“Vì chủ nhân, những gì bỏ ra đều xứng đáng, nhưng mà, Genko muốn được thưởng”.
Phần thưởng mà Genko muốn, trong lòng Trần Thái Nhật biết rất rõ.
Tuy nhiên, thính giác nhạy bén của Trần Thái Nhật cho anh biết rằng bên ngoài căn phòng có hai chú mèo con đang thập thò.
Từ nhịp tim có thể dễ dàng phân biệt được.
Một người là Tề Vũ, một người là Thẩm Mộng Hàm.
Hai người đang núp bên ngoài bức tường, làm mấy chuyện không thẹn với lòng.
Trần Thái Nhật bất lực, suy nghĩ một chút.
Kệ bọn họ đi vậy.
Tình chàng ý thiếp, lại là một đêm khó mà dùng từ ngữ để miêu tả.
…
Ngày hôm sau.
Khi Genko gương mặt rạng rỡ nhìn thấy Tề Vũ và Thẩm Mộng Hàm hai mắt thâm quầng, cô ấy không nhịn được mà bật cười.
“Hai người làm sao vậy? Như cả đêm không ngủ thế”.
Tề Vũ xua tay, cầm cái chân gà trên tay đưa lên miệng, vừa gặm vừa mệt mỏi dụi mắt.
“Không có gì… Chỉ đơn giản là thức khua, xem nhiều phim quá thôi”.
Thẩm Mộng Hàm nhìn Genko, mặt đỏ tía tai, không biết nên trả lời thế nào, chỉ đành mau chóng chuyển hướng, tò mò hỏi:
“Chị Genko, da mặt chị hôm nay đẹp thật ấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659327/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.