Phùng Linh Nguyệt không có chút phong độ của cao thủ, cô ấy nấp thẳng sau lưng Trần Thái Nhật, nhìn Phùng Mặc Hiên bằng ánh mắt cực kỳ cảnh giác.
"Chủ nhân, người này là ai?"
Vẻ mặt của Phùng Mặc Hiên sửng sốt.
"Này, cô cũng cảnh giác quá rồi đấy, tôi có phải là loại đàn ông có ý đồ xấu đâu".
Phùng Linh Nguyệt không chút sợ hãi mà nắm lấy cánh tay của Trần Thái Nhật.
"Dù anh có ý đồ xấu thì cũng vô dụng thôi, bản cô nương nay đã là cao thủ cấp Minh. Nếu anh dám nói năng cợt nhả, tôi nhất định sẽ đánh anh rụng hết cả răng”.
Bắc Minh - Phùng Mặc Hiên, một trong tứ thần Hoa Hạ uy nghiêm mà lại bị một cao thủ cấp Minh coi thường!
Cảnh tượng vô cùng khó xử.
Nhưng anh ta không được nổi nóng.
Dù sao thì anh ta đánh không lại chủ nhân của cô ấy!
Trần Thái Nhật bật cười thành tiếng, nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Phùng Linh Nguyệt khiến cô gái đỏ mặt.
"Tiểu Nguyệt, để tôi giới thiệu với cô. Đây là một trong tứ thần Hoa Hạ, Bắc Minh - Phùng Mặc Hiên, và cũng là đồng nghiệp của tôi”.
Đôi mắt của Phùng Linh Nguyệt dần dần mở to.
"Cấp Thần?"
Vẻ tự tin lóe lên trong mắt Phùng Mặc Hiên, anh ta đứng thẳng người, hai tay chắp sau lưng, thể hiện phong độ của một cao thủ.
"Hừ, có mắt mà không thấy Thái Sơn, Bắc Minh trấn thủ nơi đây, làm gì có chuyện giả mạo!"
"Nhưng tôi lại có cảm giác anh đánh không lại chủ nhân của tôi...”
"Tôi..."
Hai chân Phùng Mặc Hiên vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659322/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.