Một trận quyết chiến giữa hai cha con sắp diễn ra.
Trần Thái Nhật nhìn sàn đấu trước mặt, trong lòng thầm thở dài.
Tiêu Nam Thiên đã bị quyền lực che mờ mắt, trọng nam khinh nữ, từ trước đây đã đối xử không công bằng với con gái Tiêu Mai của mình.
Loại người này nói lý lẽ với ông ta cũng vô dụng thôi.
Tiêu Mai đường đường là con gái lớn của một gia tộc hạng nhất, cũng không hoàn toàn không biết võ công, thực lực chỉ ở mức giữa hạng hai và hạng ba.
Nhưng Tiêu Nam Thiên ở đối diện đã là một cao thủ hạng chín.
Khoảng cách giữa hai người về cơ bản là một con hổ và một chú thỏ, làm sao có thể thay đổi được.
Trần Thái Nhật không quá lo lắng, anh đã quyết định không can thiệp vào trận đấu này.
Đây là sự tôn trọng giành cho chị Tiêu Mai.
Cái gì đã bị lấy mất, cô ấy sẽ tự mình lấy lại.
Áo choàng rộng của Tiêu Mai gần như chạm đất, chẳng những không che mất dáng người, mà còn càng làm lộ ra vẻ ưu nhã, sang trọng, khí chất phi thường.
Tiêu Nam Thiên nhìn sắc mặt bình tĩnh của đối phương, không khỏi cảm thấy ngờ vực.
“Tiêu Mai! Mày định làm trò gì vậy? Mau qua đây chịu chết đi!”
Khuôn mặt dịu dàng vốn có của Tiêu Mai giờ phút này trở nên vô cùng lạnh lùng.
“Bố, thực lực của con chỉ mới ở hạng hai, đến trận chiến như thế này mà bố cũng không dám chủ động tấn công, con thấy nhà họ Tiêu được bố dẫn dắt đã hoàn toàn mất đi khí thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659290/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.