Hồ Cửu Phong và Phùng Chính Nghĩa đạt được thoả thuận liền gọi đàn em tới.
Đột nhiên, hàng trăm người chạy ra từ trong hang núi, ai nấy đều mang vẻ mặt cuồng nhiệt, biểu cảm hung hãn.
Đây đều là những tên đàn em cốt cán mà hai người họ tuyệt đối tin tưởng.
Phùng Chính Nghĩa hơi lo lắng, do dự nói:
“Ông nói xem, căn cứ này của chúng ta sẽ không bị anh cả và Tinh Kiếm phát hiện ra chứ?”
“Chắc chắn không thể, đây là nơi đích thân Chưởng Giáo Sử xây dựng, khi đó gia chủ vẫn còn chưa có quyền thế”.
Phùng Chính Nghĩa gật đầu, liếc nhìn thứ không rõ là gì đang giam cầm Trần Thái Nhật.
“Thứ hay ho này thật sự có thể ngăn chặn được Tây Cực sao?”
Hồ Cửu Phong bày ra vẻ thâm sâu khó lường, lắc lắc đầu.
“Trên thế giới này, dù có là vật liệu kiên cố tới mức nào cũng không thể ngăn chặn nổi Tây Cực, muốn thật sự tóm gọn hắn thì chỉ có thể dùng những phương pháp đặc biệt mà thôi”.
Dứt lời, hắn giơ tay chỉ vào chất rắn thoạt nhìn có màu hồng nhạt đang sủi bọt.
“Khi thứ này gặp phải không khí thì sẽ lập tức biến thành một bề mặt bảo hộ cứng hơn cả thép hợp kim mangan, thứ thật sự khiến cho Trần Thái Nhật không có cách nào thoát thân lại nằm ở bên trong”.
“Thành phần bên trong nó có tính đàn hồi tốt hơn gấp nghìn lần so với cao su mạnh nhất, độ dính tốt hơn hàng chục nghìn lần so với keo cường lực dính nhất, dưới môi trường như vậy, dù Trần Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659277/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.