Ninh Vinh Lễ chỉ ngón tay vào Trần Thái Nhật.
Phút chốc, tất cả họ hàng của nhà họ Ninh có mặt đều dồn mắt nhìn anh chằm chằm.
Trần Thái Nhật có cảm giác vô cùng kỳ quái.
Đây... là xuyên không sao?
Hay là trùng sinh?
Anh đã có vợ, và cả con sao?
Mẹ kiếp, sao tôi lại không biết chứ?
Trần Thái Nhật tự véo mình một cái thật mạnh.
Có cảm giác, véo vẫn thấy đau, không phải anh đang nằm mơ.
Ánh mắt anh liếc về phía Ninh Yên Nhiên.
Bây giờ khuôn mặt con nhóc chết tiệt kia đã đỏ như quả táo chín, đỏ đến mức muốn nhỏ ra nước.
Hai tay cô ấy đan vào nhau, nôn nóng bất an, vừa không dám ngẩng đầu, vừa không dám nhìn Trần Thái Nhật.
Cô nói gì đi chứ!
Trần Thái Nhật chìm vào trạng thái tự hoài nghi sâu sắc...
Lẽ nào buổi tối hai ngày trước, Hàn Tâm Nhụy thực ra là do Ninh Yên Nhiên cải trang thành?
Vậy nên, trong lúc vô thức, anh đã thăng cấp đồ đệ lên thành sư mẫu sao?
Cho dù là lúc giết địch ở núi đao biển lửa, thì Trần Thái Nhật cũng không cảm thấy thời gian trôi qua chậm chạp như vậy.
Đúng lúc này, Ninh Yên Nhiên đột nhiên nắm lấy tay anh ở dưới gầm bàn, dùng khẩu hình môi khẽ nói một câu.
"Sư phụ, bố con cứ đòi diễn kịch, người có thể từ chối bất cứ lúc nào".
Dứt lời, trong mắt cô ấy ngập tràn áy náy và bất lực, dường như đã gây vô số rắc rối cho Trần Thái Nhật vậy.
Trần Thái Nhật nhất thời cạn lời.
Lúc này, trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659239/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.