Từ Uy bị ngắt lời, đứng đờ ra đó.
Hai người còn lại còn chưa kịp thốt lên kinh ngạc.
Chỉ nghe thấy những tiếng kêu thảm thiết.
Vù!
Một cái bóng màu đen bay vào.
Va vào tường bịch một tiếng.
Ngã chổng vó dưới đất.
Nhìn kĩ, hóa ra là một tên vệ sĩ của nhà họ Từ.
Lần này thì cả ba người đều há hốc miệng.
Từ Uy đứng phắt dậy.
"Mẹ kiếp! Người của nhà họ Từ mà cũng dám động vào, thằng chó nào mà to gan thế hả?"
Còn chưa dứt lời.
Vù vù vù!
Liên tiếp có bóng đen bay qua trước mắt ba người.
Va vào tường, chẳng khác gì có người đang coi những người đàn ông cường tráng khỏe mạnh này là bao cát mà ném vào.
Bốp bốp!
Tiếng cơ thể bằng xương bằng thịt va vào tường không dứt bên tai, không có vẻ gì là dừng lại.
Ba cậu chủ nổi danh thống trị thành phố Yến Kinh, lần đầu tiên được thấy cảnh tượng hoành tráng như vậy.
Cứ như đang đổ "mưa người" vậy.
Cuối cùng.
Hai mươi tên vệ sĩ bị ném vào tán loạn như lợn chết, ai nấy đầu sưng to như quả dưa hấu, miệng sùi bọt mép, dây thần kinh tay chân theo phản xạ khẽ run rẩy.
Đúng lúc này, một bóng dáng cao lớn chậm rãi cất bước tiến vào.
Vừa rút khăn giấy ra lau sạch tay vừa quan sát trong phòng.
Từ Uy lập tức nổi trận lôi đình.
"Mày là ai? Thuộc hạ của tao có phải do mày đánh không?"
Lăng Trạch Bang nhìn đám "sấp mặt" dưới đất, sắc mặt thoắt cái còn khó coi hơn Từ Uy.
"Chỉ mình mày mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659231/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.