Bắc Minh - Phùng Mặc Hiên nghe thấy lời Trần Thái Nhật nói thì ngẩn ra.
“Cái gì thế, sưu tập à? Cậu bị nghiện thu thập à? Hay là muốn chính phủ phong cho cậu cái biệt hiệu Trấn Quốc Hiệp?”
Trần Thái Nhật cau mày.
Cái tên này, thường ngày nói chuyện không chịu nghiêm túc tí nào.
“Tôi nói chuyện nghiêm túc! Anh mới là Trấn Quốc Hiệp, cả nhà anh là Trấn Quốc Hiệp, sao anh không nói phong tôi thành Thác Tháp Thiên Vương đi? Mặt đất bùng nổ anh tự mà đi lấp!”
“Ấy ấy ấy… Mẹ nó, cậu là chủ lực thì sao có thể bỏ gánh giữa đường, làm người sao lại nóng nảy như thế, đúng là chẳng có tý hài hước nào cả”.
Trần Thái Nhật không nén được lửa giận, nói cho Phùng Mặc Hiên nghe về chuyện dùng Vân Hạc Phương Hồ làm thực nghiệm, còn cả một số phán đoán trước kia.
Thời gian Bắc Minh ở Hội Trường Thành lâu hơn, hơn nữa thường ngày còn nghiên cứu đủ thứ hiếm lạ cổ quái, não bộ tương đối lớn, nói không chừng sẽ có phỏng đoán gì đó hợp lý.
Vốn dĩ Trần Thái Nhật cho rằng Trấn Quốc Khí chỉ là một văn vật rất có giá trị mà thôi.
Thế nhưng Hội Đông Hưng lại âm thầm phái cao thủ, ý đồ phá huỷ những bảo vật này.
Nếu như chỉ đơn giản là món đồ có giá trị văn vật, phá huỷ nó căn bản không có ý nghĩa.
Từ hướng suy nghĩ này lật lại.
Trấn Quốc Khí nhất định có tác dụng cụ thể.
Cộng thêm những gì Trần Thái Nhật đã kiểm tra trước đây, hiện tượng cảm ứng từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659193/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.