Lời nói của Trần Thái Nhật chẳng khác gì đâm thẳng một dao vào lòng Phan Tư Kỳ.
Cô chủ Phan quỳ dưới đất nước mắt nước mũi giàn giụa, phấn son trôi sạch, nỗi căm hận trong mắt như muốn xuyên thủng không khí, tóe lên tia lửa.
"Khụ khụ... Trần Thái Nhật, anh dám sỉ nhục tôi công khai như vậy, tôi chắc chắn sẽ không bỏ qua cho anh! Nhà họ Phan sẽ không bỏ qua đâu!"
Genko đứng gần đó, nghe thấy ả đàn bà này đe dọa chủ nhân, ánh mắt lóe lên sát khí.
"Sao nào? Vẫn dám khua môi múa mép à, tôi thấy cô phải ăn thêm mấy miếng nữa!"
Phan Tư Kỳ run rẩy đứng dậy, chỉ vào Genko chửi bới.
"Cô chỉ là một người giúp việc, chẳng khác gì con chó, vậy mà cũng dám..."
Còn chưa dứt lời, Trần Thái Nhật đã khẽ vung tay phải giữa không trung.
Bốp!
Cùng với tiếng gió rít, má trái Phan Tư Kỳ như bị tấm thép vả vào.
Cô ta nghiêng đầu đi, cả người bị một luồng lực to lớn đánh bay đi, ngã sấp xuống đất.
Quai hàm lập tức sưng lên, nước dãi chảy ra, mắt trợn ngược, ngất xỉu tại chỗ.
Trần Thái Nhật khẽ hít một hơi.
"Cuối cùng cũng yên tĩnh rồi".
Nói xong, anh chỉ tay vào các nhân viên của tập đoàn Thái Mộng.
"Khiêng ả đàn bà cản trở này lên xe, đưa về nhà họ Phan".
Là chủ nhân thực sự của sự kiện hôm nay, lời của Trần Thái Nhật chính là thánh chỉ của công ty.
Lập tức có mấy cấp dưới bước tới khiêng Phan Tư Kỳ mặt mũi sưng vù đi.
Trần Thái Nhật bước lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659190/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.