Nhìn dáng vẻ Trình Văn chẳng khác gì bị một đàn trâu giày xéo, vẻ mặt hoảng hốt và sợ hãi.
Nhìn thấy Ninh Vinh Lễ, hắn khóc lóc lao tới, quỳ phịch xuống đất, ai oán kể lể.
"Bác ơi, cháu thảm quá!"
Ninh Vinh Lễ sửng sốt.
“Cháu nói gì thế? Chẳng phải bác bảo cháu đi chặn tên Trần Thái Nhật kia sao? Sao cả người toàn vết thương thế này?”
Trình Văn sững sờ, ngoạc miệng kể lể.
"Vết thương của cháu đều do tên Trần Thái Nhật gây ra!"
"Cậu ta dám đánh cháu sao? Còn ra tay nặng thế này nữa?"
Trình Văn lắc đầu.
"Hắn... không đánh cháu".
Ninh Vinh Lễ suýt nữa thì tức chết.
"Cháu đùa bác đấy à? Cậu ta không đánh cháu, sao cháu lại bảo vết thương này do cậu ta gây ra?"
Trình Văn quỳ dưới đất, nhất thời không biết giải thích thế nào, chỉ có thể mặt nhăn mày nhó.
"Có lẽ hắn biết một số võ công đặc biệt, dù sao thì người bị đánh là hắn, nhưng người bị thương lại là cháu".
Ninh Vinh Lễ không hiểu đầu cua tai nheo ra sao, nhìn Trình Văn đầy khinh bỉ.
"Các anh em đi cùng cháu đâu?"
"Chắc là đã về hết rồi, bọn họ bị Trần Thái Nhật dọa sợ, hắn ép bọn họ cùng đến nhà họ Ninh để ra oai cho hắn".
"Ồ".
Ninh Vinh Lễ đang định gật đầu, thì bỗng nhận ra sự bất thường.
"Cháu vừa nói gì cơ? Trần Thái Nhật... ép mấy trăm thuộc hạ nhà họ Ninh đến ra oai sao? Cậu ta đến nhà họ Ninh rồi à? Ở đâu?"
Trình Văn lắc đầu, tỏ ý hắn cũng không biết.
Trán Ninh Vinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659185/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.