Mọi người định thần lại, chợt nhận ra một bóng dáng cao to vạm vỡ đang đứng sau lưng Lục Nhất Bác.
Trần Thái Nhật vô cùng ung dung bình tĩnh, tựa như đang cầm một quả táo chứ không phải đầu người.
Lục Nhất Bác đau đến mức run rẩy, lộ vẻ dữ tợn, lửa giận trong mắt tựa như muốn ăn tươi nuốt sống người khác nhưng lại không dám nói câu hung dữ nào.
Trần Thái Nhật bỗng thả năm ngón tay ra.
Lục Nhất Bác thở phào nhẹ nhõm, nhanh như chớp hắn lùi ra hai mét rồi nghiến răng nghiến lợi nhìn chòng chọc Trần Thái Nhật.
“Rốt cuộc mày là ai mà dám ra tay với tao?”
Trần Thái Nhật ung dung nói.
“Giờ anh đang bị tình nghi giết người, dù là người qua đường bình thường cũng có quyền đánh anh, bắt anh, tôi đánh anh lạ lắm sao?”
Ánh mắt Lục Nhất Bác vô cùng lạnh lùng.
“Mày bớt giả vờ đi! Tao có thân phận thế nào, sao tao lại đầu độc một người tao không quen không biết trên máy bay chứ?”
Trần Thái Nhật cười nhếch miệng.
“Nếu anh không để lộ thân phận con cháu nhà giàu hoàng kim thì tôi còn không xác định được, mà giờ tôi càng thêm chắc chắn rằng anh chính là tên hung thủ đó”.
Cơ trưởng trung niên đứng cạnh đầu đầy mồ hôi, xua tay lia lịa.
“Cậu Trần, chuyện này liên quan tới danh tiếng của con cháu nhà giàu hoàng kim nên không thể nói bậy được. Nhỡ đâu có uẩn khúc gì thì cả cậu và tôi đều gánh không nổi!”
Trần Thái Nhật xua tay, ra hiệu cơ trưởng đừng nói xen vào, anh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659171/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.