Trần Thái Nhật bỗng cảm thấy cả người nóng ran lên, ôm cô kiểu công chúa.
Người đẹp lập tức nhào vào lòng anh, nhẹ bỗng như không.
Đôi mắt Vân Vũ Phi dịu dàng như nước, nhìn chằm chằm Trần Thái Nhật, hai tay ôm lấy cổ anh, hơi thở dồn dập.
Khuôn mặt tuyệt đẹp, đôi mắt hút hồn, làn da trắng nõn như ngọc, điểm nào cũng khiến người ta ngứa ngáy trong lòng.
Trần Thái Nhật thực sự không muốn kiềm chế nữa, anh cất bước.
Cốc cốc cốc!
Tiếng gõ cửa dồn dập vang lên.
Trần Thái Nhật vừa đi được nửa bước, suýt nữa thì trẹo chân.
Đúng lúc quan trọng lại bị cắt ngang, đúng là khó chịu.
Ánh mắt Vân Vũ Phi lập tức tỉnh táo lại, vội vàng rời khỏi lòng anh, khuôn mặt ửng hồng, sửa sang lại quần áo.
Cốc cốc.
Tiếng gõ cửa lại vang lên.
Trần Thái Nhật cũng cạn lời.
Đã bảo là nghỉ sớm cơ mà?
Bố mẹ vợ làm cái trò gì không biết, tốt xấu gì cũng phải phối hợp một chút chứ!
Vân Vũ Phi lườm Trần Thái Nhật, vội vàng ra mở cửa.
Cạch.
Cửa vừa mở, một cô bé mặc quần áo ngủ hoạt hình cá heo màu hồng, lảo đảo chạy vào, mắt nhắm mắt mở.
Sau khi vào phòng, cô bé chẳng nhìn ai, đá giày dưới chân đi, chạy thẳng về phía chiếc giường lớn của Vân Vũ Phi.
Đến trước giường thì nhanh nhẹn trèo lên, nằm sấp xuống.
Chưa đến ba giây, tiếng hít thở đều đặn đã vang lên.
Vân Sở Sở đã ngủ ngay được rồi.
Chu Bình đứng ngoài cửa thò đầu vào nhìn, vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659167/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.