Giọng nói của Vân Vũ Phi ở đầu dây bên kia mang theo vẻ đáng thương, giống như vô cùng chờ mong.
Trần Thái Nhật cầm điện thoại, khẽ cười.
“Đương nhiên là có thể, đến lúc đó anh sẽ tới sớm”.
“Thật sao? Thế thì tốt quá! Ha ha, đến lúc đó em với Sở Sở sẽ ở nhà đợi anh, không gặp không về!”
“Được”.
Vân Vũ Phi vui vẻ cúp điện thoại.
Trần Thái Nhật ngẩn ra một giây, đột nhiên nhớ ra một chuyện.
Ngày mồng hai?
Theo phong tục của An Thành, mồng hai là ngày dẫn vợ về nhà ngoại, còn có một tên gọi khác.
Ngày đón rể!
Còn phải gặp bố mẹ của Vân Vũ Phi.
Ý nghĩa này phức tạp rồi đây.
Trần Thái Nhật vô thức thở dài.
Trong đầu lại nhớ về mối tình đầu năm đó, Vân Vũ Tuệ chết thảm trong âm mưu, dáng vẻ xinh đẹp vẫn hiển hiện ngay trước mắt anh, mà đáng tiếc rằng người đã không còn trên đời này nữa.
May là dưới sự chăm sóc chu đáo của Vân Vũ Phi, Sở Sở có thể vô lo vô nghĩ mà khôn lớn, đối với một người bố không xứng đáng với danh xưng như mình mà nói thì chẳng có chuyện gì khiến người ta thấy an ủi hơn chuyện này.
Trong lòng Trần Thái Nhật đã âm thầm đưa ra nguyên tắc.
Cố gắng không để Vân Vũ Phi và Sở Sở tham gia vào những mâu thuẫn xung đột của anh trong quá trình mở rộng ra bên ngoài.
Thậm chí chuyện báo thù cho Vân Vũ Tuệ cũng tuyệt đối không được để hai người họ can dự vào.
Cuộc sống bình thường mới là hạnh phúc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659158/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.