Đường đường là chủ tịch ngân hàng, cái cúi đầu này khiến cho cô quản lý đại sảnh hoàn toàn kinh ngạc.
Hứa Giai đờ đẫn, vẫn đứng yên tại chỗ và hoàn toàn không hiểu tình hình.
Khách hàng chỉ đến lấy một món đồ gửi tại ngân hàng thôi mà chủ tịch ngân hàng lại phải đổi sang đi tàu điện cao tốc giữa đường, phóng như bay đến đây để phục vụ.
Chỉ chậm trễ mười mấy phút mà bây giờ còn phải xin lỗi?
Thế giới này thay đổi rồi sao?
Những doanh nhân nổi tiếng kia thường ngày nói chuyện với chủ tịch ngân hàng cũng phải tỏ ra khách khí cơ mà?
Hứa Giai cảm thấy hôm nay bản thân thực sự được mở rộng tầm mắt, bắt đầu có đủ loại suy đoán về thân phận của Tiêu Mai và Trần Thái Nhật.
“Này! Còn ngây ra đấy làm gì? Mau xin lỗi khách hàng đi!”
Chủ tịch ngân hàng tuổi tác đã độ trung niên đột nhiên tỏ ra uy nghiêm, trừng mắt nhìn Hứa Giai nhắc nhở.
Hứa Giai chợt bừng tỉnh, vội vàng khom lưng.
“Xin cô Tiêu bỏ qua cho!”
Tiêu Mai vốn không phải là một người thích bới lông tìm vết, thái độ của đối phương tốt như vậy, chậm trễ một chút cũng không cần phải so đo làm gì, cô ấy đáp lại với giọng điệu ôn hoà:
“Không biết phải xưng hô thế nào với chủ tịch đây?”
“A! Tôi họ Triệu”.
“Chủ tịch Triệu, lần này tôi tới không có chuyện gì đặc biệt cả, chỉ muốn lấy lại một số món đồ được gửi tại ngân hàng này dưới tên tôi, nhân tiện phiền mấy người lát nữa thuê giúp tôi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659151/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.