Trần Thái Nhật hưởng thụ làn gió nhẹ trên mũi thuyền, cảm giác ngạo nghễ trên cao, trong lòng thầm chấm mười điểm cho cách thức xuất hiện này.
Anh quay đầu nói với Vi Giác Nghiệp ở phía sau.
"Gia chủ Vi làm tốt lắm, ngày càng tốt hơn".
Vi Giác Nghiệp mỉm cười gật đầu, vẻ mặt khoan khoái.
Không chỉ có hai người.
Tất cả những người khác trên truyền theo anh từ thành phố Minh Dương và An Thành tới, bây giờ đều có cảm giác hơn người.
Thế nào được gọi là chấn động lòng người?
Đây chính là chấn động lòng người!
Lái xe tới là cái gì chứ? Cho dù lái máy bay trực thăng tới thì cũng thường thôi!
Biến không thể thành có thể, đây mới là thể hiện bản lĩnh thực sự.
Chẳng phải đây là đất liền sao? Tôi cứ muốn lái thuyền đến đấy!
Hà Cuồng tóc đỏ đứng phía sau, thắt lưng giắt một thanh trường đao, cười toe toét.
"Ha ha ha, đi theo đại ca đúng là oai quá!"
Con thuyền khổng lồ ngày càng đến gần, tất cả khách mời đều dạt sang một bên, sợ bị thuyền va phải.
Khuôn mặt ai nấy đều bị bóng đen khổng lồ bao trùm, tỏ vẻ hoài nghi cuộc đời.
Quảng trường trước cổng nhà họ Hoàng đủ lớn, dài rộng đúng một trăm mét, vừa hay chừa ra một vị trí.
Những chiếc xe việt dã phía trước chậm rãi điều chỉnh phương hướng, bày sẵn hướng cho chiếc thuyền.
Chiếc xe dừng lại, chiếc thuyền và tấm thép nặng nề dừng lại vững vàng ở phía Đông quảng trường.
Rầm!
Một tiếng động lớn vang lên.
Từ trên thuyền hạ xuống một tấm ván
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659120/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.