Hoàng Thừa vừa nghe yêu cầu của Trần Thái Nhật, trong lòng cảm thấy mắc ói.
Ngay cả chuyện này mà cũng phải giả vờ làm lớn cho đã, đây là bệnh đấy, cần phải chữa!
Cụ ta nghĩ một đằng nói một nẻo.
“Thứ quý giá như Trấn Quốc Khí, lẽ nào chúng ta không nên giao nhận ở nơi riêng tư kín đáo sao?”
Trần Thái Nhật vỗ vào Hoàng Thanh Uyển đang dựa trên người mình.
Cô gái nhỏ lanh lợi buông tay ra, mặt đỏ ửng, cũng không dám nhìn ai, đứng sát bên cạnh Trần Thái Nhật, cúi đầu.
Genko đứng bên cạnh, mặt đầy ai oán lẩm bẩm một câu.
“Thay đổi nhân vật nhanh thật…”
Không quan tâm đến suy nghĩ giữa phụ nữ.
Trần Thái Nhật rất kiên nhẫn giải thích với Hoàng Thừa.
“Chúng ta giao nhận riêng tư, có lợi ích gì?”
Hoàng Thừa suy nghĩ một lát.
“An toàn, thần không biết quỷ không hay, Trấn Quốc Khí đã chuyển đi rồi thì an toàn hơn!”
“Trấn Quốc Khí an toàn rồi, vậy nhà họ Hoàng các người thì sao?”
“Đồ đã chuyển đi rồi, nhà họ Hoàng đương nhiên…”
Còn chưa dứt lời, trong đầu Hoàng Thừa chợt bừng sáng.
Đúng nhỉ!
Nếu giao nhận thần không biết quỷ không hay.
Trấn Quốc Khí đến tay Trần Thái Nhật quả thật là an toàn rồi.
Nhưng nhà họ Hoàng vẫn rất nguy hiểm!
Người khác lại không biết Trấn Quốc Khí không còn đặt ở nhà họ Hoàng nữa.
Nên đánh úp vẫn cứ đánh úp, nên đe dọa thì vẫn cứ đe dọa, có gì khác biệt với trước đây sao?
Trần Thái Nhật thấy cụ ta đã nghĩ thông điểm then chốt, chậm rãi nhắc nhở.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659113/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.